KITCHEN NHÀ BẾP - Trang 24

Tôi đáp lại, rồi vẫy tay từ biệt. Thời gian trôi đi, và khối tình cảm này

của tôi sẽ cứ thế mà tan biến vào một khoảng không xa xôi vô tận nào đó..

Đêm ấy, tôi đang xem video thì cánh cửa bật mở, Yuichi vừa đi đâu đó

về, trên tay đang ôm một cái thùng to tướng.

- Cậu về rồi đấy à?
- Mình mua máy chữ về đây này!
Yuichi hồ hởi nói. Gần đây tôi mới để ý, rằng những con người trong cái

gia đình này thích mua sắm đến bệnh hoạn. Mà toàn những đồ đắt tiền. Chủ
yếu là đồ điện tử.

- Tuyệt quá. - Tôi nói.
- Cậu có muốn mình đánh cho cái gì đó không?
- Để xem nào...
Tôi đang nghĩ ngợi xem có nên nhờ Yuichi đánh hộ cho một ít lời bài hát

hay không, thì cậu ta lên tiếng.

- À, phải rồi. Hay là để mình làm thiệp báo chuyển nhà cho cậu nhé.
- Cái gì?
- Thế cậu định sống ở cái thành phố lớn này mà không có địa chỉ, không

có số điện thoại hay sao?

- Nhưng cứ nghĩ tới việc phải thông báo cho mọi người nếu lại chuyển

nhà lần nữa, mình thấy phiền phức quá. - Tôi nói.

- Chậc. - Cậu ta tỏ vẻ ngán ngẩm.
- Ừ, thế thôi, cậu làm hộ mình nhé.
Tôi đồng ý. Nhưng câu chuyện ban nãy vẫn lởn vởn trong đầu.
- Nhưng mà này, như thế có không hay không nhỉ? Có phiền cậu không?

- Tôi hỏi.

- Cái gì không hay cơ?
Cậu ta ngơ ngác, cứ như điều tôi nói ra là lạ lùng lắm ấy. Nếu quả tôi là

người yêu cậu ta, thì chắc chắn tôi đã cho cậu ta một cái bạt tai rồi. Tôi cố
tình quên mất địa vị của mình, và bỗng chốc, mang một mối phản cảm
trong lòng. Cái con người tên là cậu ta ấy xem ra chẳng hiểu gì cả.

"Tôi mới chuyển nhà.
Mọi thư từ, điện thoại xin liên hệ tới địa chỉ sau:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.