KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 185

Châu huynh? Và dĩ nhiên ta chỉ là Hồng Đào? Thế nào?

Châu Sách vùng thở ra:
- Có thể cho Châu Sách này gọi Hồng Đào là muội muội? Bởi nếu được

như vậy Châu Sách này rất mừng vì có cảm nhận vẫn còn gia thân. Được
chứ?

Ả bĩu môi:
- Để được dịp lên mặt và giáo huấn Hồng Đào này chứ gì? Đừng hòng.

Vì kỳ thực chính Châu huynh ngươi sẽ còn cần Hồng Đào ta chỉ vẽ nhiều
hơn. Không đúng sao?

Không nhận ra đã đi đến dãy Tây Sương vì thế ả Hồng Đào giật mình khi

nghe có tiếng gọi:

- Ngươi đi đâu mãi lúc này mới quay lại? Có biết tiểu thư đang chờ

ngươi không? Còn gã kia là ai? Sao chưa được tiểu thư cho phép, ngươi đã
tùy tiện đưa kẻ lạ vào, hử?

Ả lại thè lưỡi, nhưng rồ lại bật reo:
- Xuân Đồng tỷ mau lại đây. Từ nay bọn ta không còn phải vất vả bửa

củi gánh nước nữa. Đây là Châu huynh, nguyên tính danh là Châu Sách,
mới đến. Và may đã được lão thái thái lẫn Nhũ nương thu nhận. Thật mong
Xuân Đồng tỷ tỷ cùng nói giúp muội. Chỉ cần tiểu thư ưng dạ và cũng chấp
thuận là bọn ta từ nay khỏi lo.

Xuân Đồng cũng là a hoàn, có niên kỷ lớn hơn Hồng Đào và phần nào

suýt soát Châu Sách. Ả chỉ nhìn qua Châu Sách một lược rồi bảo:

- Nếu đã có lão thái thái thu nhận là ổn. Thôi, ngươi mau đưa gã ra phía

sau, cũng chỉ cho gã những việc cần làm. Nhớ bảo gã làm thật nhanh, vì
mấy ngày qua, từ khi cho gã kia nghỉ, mọi việc đều dồn ứ, bề bộn hết chỗ
nói. Mà này, việc tiểu thư sai ngươi thì sao? Nếu đã có thì mau mau đưa
đây cho ta. Nhanh nào!

Ả Hồng Đào vội lấy từ trong người ta một túi vải, trao ngay cho Xuân

Đồng:

- Dĩ nhiên đủ cả. Sở dĩ tiểu muội chậm vì còn phải nhận lệnh lão thái thái

và đưa Châu huynh đến giúp bọn ta.

Xuân Đồng chộp ngay túi vải và cứ thế vội vội vàng vàng quay bước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.