KỲ LÂN BẢO ĐIỂN - Trang 31

- Lưỡng Cực Khí Công của lão Bốc Thuật quả nhiên lợi hại. Tạm cho là

có thể cùng với Thập Hoàn Chuyển Công Phu của bọn ta đối đầu.

Nhưng lại cũng bọn hung nhân bật phá lên cười:
- Dù vậy cũng chứng tỏ Trịnh Bất Vi ngươi chỉ là hạng tham sinh úy tử.

Chẳng dám để gã rơi gần hơn, vì như thế cả gã lẫn ngươi đều phải chết.
Ha... ha...

Do nghe và phần nào hiểu, gã nọ vội tỏ lời đáp tạ lão nho quan:
- Rõ là vãn bối đã nhờ tiền bối ra tay cứu mạng. Một lễ này thay lời đáp

tạ, mong tiền bối nhận cho.

Gã cũng tiến lên vài bước, chợt nghe lão nho quan quát:
- Mau đứng lại. Vả lại ta không cần nhận bất kỳ lễ nào của ngươi. Rõ

chưa?

Gã gật đầu và sững người:
- Nhưng vãn bối không thể nhận ân mà không đáp tạ. Vậy vãn bối phục

người ngay chỗ này được chăng?

Và gã từ từ phục người xuống.
May thay, vì không nghe cũng chẳng thấy lão nho quan có phản ứng gì

khác, gã liền đập đầu hành lễ. Và gã cứ thế đập đầu mãi cho đến khi lão
nho quan lên tiếng với giọng nói có phần gay gắt:

- Ngươi có mau ngừng lại không? Vì nếu tiếp tục, hễ là tám lễ thì có

khác nào ngươi toan bái ta làm minh huynh kết nghĩa với ngươi? Còn nhận
đến chín lễ thì chẳng hóa ra ngươi biến ta thành tổ sư, là điều không thể có
vì ta chưa hề khai môn lập phái, cũng chẳng có ý định thu ngươi làm truyền
nhân. Nào, đủ rồi, hãy mau đứng lên. Và nhớ, cứ theo dấu vạch này, ngươi
đừng bao giờ tùy tiện đặt chân vượt qua, hiểu chưa?

Vừa nói, lão nho quan vừa dùng một ngọn tay vạch vào quãng không

theo một đường vô hình thật dài. Ngờ đâu, theo cử động của ngón tay đó, ở
ngay trên nền đất trước mặt gã dần chợt hiện một vạch thật rõ, khắc khá sâu
vào đất, tạo nên một chỉ dấu giới hạn và gã hiểu là bản thân chẳng nên,
cũng chẳng bao giờ được tùy tiện vượt qua.

Gã ngẩn người nhìn vào vệt vạch, tỏ vẻ không hiểu vệt vạch đó từ đâu

mà có.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.