KỶ LUẬT CỦA SIÊU VIỆT - TẬP 2 - Trang 167

phúc, nhưng chúng ta không phải vậy. Cùng điều này cũng được
người kia thực hiện. Thế thì mọi chuyện tình đều trở thành khổ, và

mọi tình bạn đều trở thành khổ.
Bằng che giấu khổ của mình bạn không thoát được ra khỏi nó - bạn
sẽ tạo ra nhiều khổ hơn. Điều đầu tiên là đương đầu với nó. Đừng

bao giờ chuyển động chừng nào bạn còn chưa đương đầu với thực
tại của mình, và đừng bao giờ giả vờ là ai đó khác. Bởi vì đó không

phải là con đường hạnh phúc xảy ra. Là chính bản thân mình đi.

Nếu bạn khổ, thế thì khổ. Chẳng cái gì sai sẽ xảy ra. Bạn sẽ tránh

được nhiều rắc rối. Tất nhiên không ai rơi vào tình yêu với bạn;
được thôi - bạn sẽ tránh được nhiều rắc rối. Bạn sẽ vẫn còn một

mình - nhưng chẳng cái gì sai trong việc là một mình. Đối diện với
nó, đi sâu vào trong nó, đem nó ra, làm bật rễ nó ra từ vô thức và

đem nó ra ý thức.
Đó là việc khó, nhưng nó đền đáp lại - nó đền đáp lại vô cùng. Cái
đáp lại là mênh mông. Một khi bạn đã thấy nó, bạn có thể đơn giản

ném nó đi. Nó tồn tại vô hình, nó tồn tại chỉ trong vô thức, trong bóng
tối. Một khi bạn đem nó ra ánh sáng, nó bắt đầu khô héo đi.
Đem toàn thể tâm trí của bạn ra ánh sáng và bạn sẽ thấy - tất cả mọi
thứ khổ sở bắt đầu chết đi, và tất cả những thứ đẹp đẽ và phúc lạc

bắt đầu đâm chồi. Dưới ánh sáng của tâm thức, cái còn lại là tốt, và
cái chết đi là xấu. Đó là định nghĩa của tôi về tội lỗi và đức hạnh.

Đức hạnh là cái có thể lớn lên với nhận biết tuyệt đối; không có khó
khăn. Tội lỗi là cái không thể lớn lên được với nhận biết; nó cần vô

nhận biết để lớn lên. Vô nhận biết là cái phải có cho nó.

Câu hỏi thứ tư
Quãng một năm trước đây tôi đã nghe nói về một bậc thầy Phật giáo

chứng ngộ ở Nam Hàn và đã đi bộ ba ngày tới ngôi chùa của ông ấy
từ thành phố gần nhất. Ông ấy đã già chín mươi tư tuổi, với khuôn

mặt như trẻ con, nụ cười như trẻ mới sinh, và đôi mắt từ bi nhất. Câu
hỏi đầu tiên của ông ấy là, 'Làm sao ông đến được đây vì ở đó

không có đường?' Tôi thường ngồi đây và tự hỏi làm sao tôi đến với
thầy, Osho, vì không có đường.
Không cần đường đâu - bởi vì thầy của bạn là ở chỗ bạn hiện hữu.
Bạn có thể tới tôi chỉ khi bạn dừng đi, khi bạn vứt bỏ tất cả mọi con

đường mòn và đường lớn và lối đi. Khi bạn đơn giản ở đó, nơi bạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.