KỶ LUẬT CỦA SIÊU VIỆT - TẬP 3 - Trang 78

"Những người nghiện với những đam mê
đều giống như người mang đuốc chạy ngược chiều gió;
tay người đó chắc chắn sẽ bị bỏng.

Bạn có thể nhìn: tay mọi người đều bị bỏng. Nhưng bạn chưa bao

giờ nhìn vào tay mình. Bạn bao giờ cũng nhìn vào tay người khác và
bạn nói, "Đấy, tay họ dường như bị bỏng rồi - nhưng tôi khéo hơn,

tôi giỏi hơn: tôi sẽ mang bó đuốc và chạy ngược chiều gió, và tôi sẽ
chỉ cho anh rằng tôi là ngoại lệ." Không ai là ngoại lệ cả. Sự tồn tại

không cho phép bất kì ngoại lệ nào. Tay bạn cũng sẽ bị bỏng nếu
bạn chạy, lao đi ngược chiều gió và mang bó đuốc, đuốc đang cháy.

Thèm khát là chạy ngược chiều gió. Không ai ra khỏi nó mà không
bị bỏng.
Nhưng mọi người cứ nhìn vào nhau. Chẳng ai nhìn vào mình cả.
Khoảnh khắc bạn bắt đầu nhìn vào mình bạn trở thành một

sannyasin.
Tôi đã đọc:
Bà Cantor ngờ chồng mình dấm dúi với cô hầu. Khi phải đi vài ngày
tới bà mẹ ốm yếu, bà ta bảo đứa con nhỏ của mình, Harvey, để mắt
tới bố và cô hầu.
Ngay khi bà ấy trở về, bà ấy hỏi luôn: "Harvey, có chuyện gì xảy ra

không?"
"Thế này," đứa bé nói, "Bố và cô hầu đi vào phòng ngủ và cởi quần
áo và ..."
"Dừng! Dừng lại!" Bà Cantor kêu lên. "Chúng ta sẽ đợi cho tới khi bố
về nhà."
Bố bị bà vợ giận dữ, cô hầu hèn hạ và cậu con lẫn lộn gặp ngay tại

cổng. "Harvey, hãy kể cho mẹ điều đã xảy ra với bố và cô hầu," bà
Cantor quát tháo ầm ĩ.
"Như con đã kể với mẹ đấy," Harvey nói. "Bố và cô hầu vào phòng
ngủ và cởi quần áo ra."
"Rồi! Rồi! Tiếp đi, Harvey!" bà Cantor nôn nóng nói. "Rồi họ đã làm

gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.