KỶ LUẬT CỦA SIÊU VIỆT - TẬP 4 - Trang 82

chút: bạn phải đi vài khoảnh khắc, trong vài giờ, đôi khi vài ngày,
toàn bộ sang phương thức kia của cuộc sống, chỉ ngồi và cho phép

mọi sự xảy ra. Khi bạn nhìn vào mặt trời lặn bạn không được trông
đợi làm điều gì. Bạn đơn giản nhìn. Khi bạn nhìn vào hoa, bạn được

giả thiết làm gì? Bạn đơn giản nhìn.
Thực tế không có nỗ lực, ngay cả việc nhìn vào hoa. Nó là vô nỗ
lực. Mắt bạn mở, hoa có đó... một khoảnh khắc của giao cảm sâu

sắc tới khi cái được nhìn và người nhìn cả hai biến mất. Thế thì có
cái đẹp, thế thì có phúc lành. Thế thì đột nhiên bạn không là người

quan sát, và hoa không là vật được quan sát - bởi vì để quan sát
vẫn phải có hành động nào đó. Bây giờ bạn có đó và hoa có đó, và
bằng cách nào đó các bạn chờm lấp lên biên giới của nhau. Hoa đi

vào bạn, bạn đi vào hoa, và có khải lộ bất thần. Gọi nó là cái đẹp,
gọi nó là chân lí, gọi nó là Thượng đế.
Những khoảnh khắc hiếm hoi này phải được phép có ngày một

nhiều hơn. Tôi không thể nói chúng phải được nuôi dưỡng, tôi
không thể nói bạn phải huấn luyện về những khoảnh khắc đó, tôi

không thể nói rằng bạn phải làm điều gì đó - bởi vì điều đó lại sẽ là
dùng ngôn ngữ của phương thức hành động, và sẽ bị diễn giải sai

rất sâu. Không, tôi chỉ có thể đơn giản nói cho phép những khoảnh
khắc này ngày một nhiều hơn. Đôi khi, đơn giản không làm gì.

Thảnh thơi trên thảm cỏ và nhìn lên trời. Đôi khi nhắm mắt lại và chỉ
nhìn vào thế giới bên trong của bạn - các ý nghĩ chuyển động, trôi
nổi; ham muốn nảy sinh, đi qua. Nhìn vào thế giới mơ đầy mầu sắc

cứ diễn ra bên trong bạn. Chỉ nhìn thôi. Đừng nói, "Mình muốn dừng
các ý nghĩ này lại" - lần nữa bạn đã chuyển vào phương thức hành

động đấy. Đừng nói, "Ta đang thiền - đi đi! Tất cả các ý nghĩ, đi xa
khỏi ta" - bởi vì nếu bạn bắt đầu nói điều đó, bạn đã bắt đầu làm

điều gì đó rồi. Cứ dường như bạn không có...
Có một trong những cách thiền cổ đại nhất vẫn còn được dùng trong
vài tu viện ở Tây Tạng. Phương pháp thiền này dựa trên chân lí mà

tôi đang nói với bạn. Họ dạy rằng đôi khi bạn đơn giản có thể biến
mất. Ngồi trong vườn, bạn chỉ bắt đầu cảm thấy rằng bạn đang biến
mất. Xem cách thế giới trông thế nào khi bạn đã đi khỏi thế giới này,

khi bạn không còn ở đây nữa, khi bạn đã trở nên tuyệt đối trong
suốt. Thử một giây không hiện hữu.
Trong nhà riêng của bạn, hiện hữu cứ dường như bạn không có.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.