KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 1140

Hoàng đế lại cúi đầu nhìn bên sườn vai của mình có một ít vết loang lổ

xanh đỏ, dở khóc dở cười.

Rốt cuộc cũng bị vật nhỏ chèn ép lấy mất khăn tay.

Đằng này hắn lại cứ thích bộ dáng làm nũng của nàng, dù làm bẩn

long bào cũng thật sự cam tâm tình nguyện.

"Nếu đã như vậy thì năm này liền thả cho bọn họ một con ngựa?"

Hoàng đế lại gần nhìn khăn tay trong tay của nàng, bút liền bị nàng ném
một cái, lụa vừa thu lại, cả người xoay lại đối diện để giấu sau lưng không
cho hắn nhìn.

"Chỉ là muốn xem Hoàng thượng có tâm tình gì, tâm tình tốt đến đâu,

liền mở một khe hở ở ngón tay xem như cho bọn hắn có cơ hội thở dốc.
Tâm tình không tốt thì năm tiếp theo thu gấp đôi đi." Đôi tay của nàng giấu
sau lưng, mỉm cười mà nhìn thẳng hắn.

Vốn dĩ là Hoàng đế muốn quậy với nàng, nghe được câu "cơ hội thở

dốc" ở phía sau, không thể không dừng lại, như đang suy tư gì đó.

Nhưng mà chuyện triều đình khô khan nhàm chán như vậy, quá mất

mặt cho nên hắn liền không hỏi nữa, chờ sáng sớm ngày mai tuyên các đại
thần nghiêm túc thảo luận mới là lẽ phải.

Bỗng dưng hắn tiến lên, một tay bóp chặt vòng eo đối phương, một tay

bỏ ra sau tìm kiếm: "Đừng nghĩ dời sự chú ý của trẫm đi, cho trẫm nhìn
xem, vẽ cái gì nào?"

Vốn dĩ Tiết Bích Đào nghĩ hắn sẽ không chú ý lặng lẽ nhón chân rời

đi, không nghĩ đến hắn hoàn hồn nhanh như vậy, may mắn là nàng nắm
chặt trong tay, hắn lại không có dùng toàn lực, chỉ là muốn giỡn với nàng,
một thế như này cũng không đoạt đi được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.