KỸ NĂNG TRANH SỦNG - Trang 1142

Hoàng đế bị đá vào cánh tay, cảm giác đau đớn liền truyền đến.

"Nàng còn dùng sức, hửm?" Hắn mỉm cười, trói hai chân của nàng lại,

bàn tay to lớn giữ chặt đôi guốc mộc, chính là không cho nàng ném guốc
xuống.

Giữa khe hở ngón tay có dải lụa cọ xát, thật sự là quá mức khó chịu.

Nàng vẫn dùng thủ đoạn quen thuộc để làm nũng, dựa đầu vào trong ngực
Hoàng đế, mềm mại cuộn người lại, nén cười ra nước mắt, làm nũng với
hắn: "Ngài lấy ra đi."

Hoàng đế bị nàng làm nũng cũng thực dễ nói chuyện, lại đùa với nàng

trong chốc lát, liền bỏ tay ra.

Hắn dịch chuyển chung trà ra xa tấu chương một chút, nhớ lại khi

nàng xuống giường chỉ nghe được âm thanh guốc gỗ phát ra "lộc cộc" một
tiếng, sau đó cũng không có động tĩnh gì nữa, không khỏi nghi hoặc quay
đầu lại nhìn.

Ai ngờ cô nương sợ ngứa của nhà hắn đang cúi đầu nhìn chân, ngón

chân trắng nõn ngọ nguậy, cảm thấy thú vị nên ngón chân càng chà sát lên
lớp vải lót bằng vải bố màu đỏ, làm nổi bật hơn làn da mềm mại sáng bóng
của nàng. Cũng không có bỏ guốc mộc ra.

"Làm sao vậy?" Hắn buồn cười nhìn nàng đang tự đắc chơi đùa, muốn

ôm nàng vào trong ngực.

"Thì ra cũng không ngứa như vậy."

Bích Đào thấy thú vị lại ngọ nguậy vài cái, sau đó đi qua đi lại "Lộc

cộc" vài bước, càng chơi càng nghiện.

Khi đi phát ra tiếng động tựa như gõ nhịp, nàng nhớ lại những động

tác của bài múa, thoát khỏi vòng tay của hắn, nâng dải lụa trong tay lên che

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.