bằng cách thỏa mãn chính sách từ lâu của Mỹ là tăng cường các liên
kiết khu vực ba bên giữa Hàn Quốc, Nhật Bản và Hoa Kỳ vì các lợi
ích an ninh khu vực chung, sáng kiến hiệp ước cũng nhằm mục đích
tăng cường phòng vệ quân sự chống lại Triều Tiên, cũng như ngăn cản
Hoa Kỳ can thiệp vào chính trị nội bộ của Hàn Quốc theo hướng ủng
hộ phe đối lập. Cũng như quyết định gửi lính chiến đấu đến miền Nam
Việt Nam năm 1965 của Park (xem chương 14), giải pháp hiệp ước là
một trường hợp khác mà Park sử dụng chính sách ngoại giao như một
công cụ hiện đại hóa kinh tế, củng cố quyền lực và phòng vệ quân sự.
Theo quan điểm của Park, bình thường hóa quan hệ với Nhật Bản
khi không có lời xin lỗi công khai của nước này không làm cho ông
giảm đi tinh thần dân tộc chủ nghĩa. Trong chế độ của Park, tinh thần
panil (bài Nhật) bị kìm nén để nhường chỗ cho một cách tiếp cận thực
dụng hơn nhưng vẫn mang tinh thần dân tộc chủ nghĩa kukil (đánh
Nhật). Bình thường hóa quan hệ với Nhật Bản được xem như là một
phương tiện để có được vốn, công nghệ và thị trường cần thiết tạo điều
kiện cho Hàn Quốc bắt kịp và cuối cùng là đánh bại Nhật Bản trong
chính cuộc chơi hiện đại hóa theo chủ nghĩa trung ương tập quyền của
Hàn Quốc. Chắc chắn rằng nhiều người Hàn Quốc đã cáo buộc Park
theo những xu hướng thân Nhật (chinil), một quan điểm mà một số
người vẫn giữ đến ngày nay. Những người phản đối này bỏ qua sự thật
rằng vấn đề hòa giải - thông qua lời xin lỗi phù hợp và thái độ ăn năn
của người Nhật — thật sự nằm ngoài khả năng của bất kỳ ai lúc bấy
giờ. Đối với những nhà dân tộc chủ nghĩa chống Nhật quyết tâm buộc
Nhật Bản phải đền bù cho những trải nghiệm thực dân nhục nhã của
Hàn Quốc, Park là một đối tượng thuận lợi để trút cảm giác thất vọng
sâu sắc về những gì đã xảy ra và những điều ít ỏi có thể thực hiện
được trong quá khứ. Sự biến động trong mối quan hệ Hàn — Nhật,
nếu có ý nghĩa nào đó, sẽ chỉ ra các cố gắng có ý đồ, chứ không phải
mù quáng của Park, nhằm giải quyết các tuyên bố gây xung đột về địa
chính trị, địa kinh tế, chính trị trong nước và các di sản lịch sử bất