KỶ NIỆM ĐÀN BÀ - Trang 15

Đào Hiếu

Kỷ niệm đàn bà

Chương 3

Thục đi chợ về đã thấy má ngồi đợi trong phòng. Bà ôm lấy cô con gái:
- Đội ơn trời, con tôi bình an.
Thục đặt gói cam xuống giường vuốt lưng má, nàng nói:
- Má có nhận được điện tín của con không
- Có. Má còn đọc báo nữa. Ở nhà ai cũng tưởng con chết. Nhận được bức
điện mừng lắm.
- Máy bay đáp xuống được mà. Có ai chết đâu.
Thục bóc cam cho má ăn.
- Ở đây cái gì cũng mắc hơn Sài Gòn. Nhất là cá. Để con làm cơm đãi má.
Nhưng người mẹ đã sà xuống bên cái giỏ đồ ăn. Hai mẹ con vừa sửa soạn
các thứ vừa rủ rỉ nói chuyện.
Trong bữa cơm nàng nghĩ: Thế là hôm nay không đến thăm hắn được. Hắn
có buồn không hay hắn cũng chẳng để ý gì đến chuyện ấy. Tuy nhiên Thục
xua đuổi những ý nghĩ ấy rất nhanh, nàng có bao nhiêu điều để hỏi han má
về gia đình. Người mẹ cho biết là Chương có gởi thư về thăm và hỏi han rất
nhiều về Thục. Tuy vậy mãi đến khi Thục tiễn má ra xe về Sài Gòn bà mới
đưa bức thư cho Thục.
Lúc quay về, Thục thấy nhức đầu muốn đi dạo một lát. Nàng lấy thư của
Chương ra cầm tay nhưng không muốn đọc vì đầu óc không ổn định. Nàng
nghĩ nếu buổi chiều nay mà nằm nhà thì buồn chết được nên quyết định đi
thăm người đàn ông ấy.
Lúc Thục đến nơi thì người đàn ông đang đứng trong sân bệnh viện nhìn lơ
đãng lên các ngọn thông cao. Thục nói:
- Monsieur! Hôm nay vui rồi chứ?
- Chiều nay trời rất đẹp. Hoàng hôn rực rỡ.
Thục hỏi:
- Ông có đợi em không?
- Nếu tôi nói tôi không đợi em tức là tôi nói dối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.