KỶ NIỆM ĐÀN BÀ - Trang 22

Thục bật cười, ngã người vào lòng hắn. Hắn cũng cười, cúi xuống ôm đầu
cô gái vào ngực mình. Thục nói:
- Em biết nhà sinh vật ấy là ai rồi.
- Em tưởng anh chế nhạo em đó à?
- Không hẳn thế. Nhưng nếu em làm nhà sinh vật học thì em cũng sẽ khảo
cứu như thế.
Thục trườn người lên tìm khuôn mặt người đàn ông. Cái hôn nhanh như
một ánh chớp. Sự cám dỗ kéo nàng đến bằng cánh tay của con quỷ, chính
điều đó làm nàng sợ, vùng dậy bỏ chạy.
Nhưng Vẩn Thạch không đuổi theo. Hắn nằm dài trên cỏ nhìn ngắm sương
mù. Cho đến lúc hắn thấy một trái thông khô ném lên ngực mình thì hắn
vùng dậy, tóm được cổ chân cô gái. Thục ngã nhào xuống bên cạnh. Người
đàn ông đè lên người cô. Hai người hôn nhau say đắm, cuống quýt, điên
dại.
Bỗng nhiên Thục vùng dậy, ôm lấy mặt.
- Sao vậy? Vẩn Thạch hỏi:
- Em sợ.
- Sợ gì?
- Ngọn lửa trong mắt anh.
Thục nhặt trái thông khô lên, ném ra xa. Lòng cô tự nhiên nguội lạnh, buồn
man mác. Cô ngả đầu vào vai người đàn ông và mơ hồ cảm thấy sự bí ẩn
chập chờn quanh người đàn ông lạ lùng này càng lúc càng dày đặc như lớp
sương mù đang bay quanh những ngọn cây. Nhưng điều đó không làm cho
nàng sợ hãi. Sương mù đã sà xuống thấp, bay ngang mặt hai người. Vẩn
Thạch lấy thuốc lá ra hút. Thục chợt hỏi:
- Anh ở chung với ai thế? Ngoài vợ chồng người đại uý phi công?
- Không có ai khác nữa. Và cặp đó cũng không phải là vợ chồng. Tụi anh
sống với nhau như những kẻ hợp tác.
Thục tròn mắt:
- Người đàn bà trong bức hình treo ở phòng khách ấy là của chung à?
- Em đã tưởng tượng quá xa sự thực. Anh không thuộc cái típ đó.
- Em linh cảm thấy có điều gì khác thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.