KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 13

nàng từ ngày tái ngộ tới ngày nàng bị hành hình thê thảm. Nó chỉ là kỷ
niệm sâu xa của tôi đối với nàng nhưng nếu thầy muốn xem để xót thương
cho thế thái nhân tình, cho số phận, kiếp người, xin thầy cứ tự nhiên.

Tôi bây giờ có việc phải ra đi. Mọi sự lo lắng về hậu sự của nàng, tôi

xin trăm lạy gởi lại thầy và nhà chùa. Tiện đây xin thầy nhận cho món công
đức nhỏ mọn tôi thành kính dâng lên chùa. Có thể đôi ba năm nữa tôi trở lại
và khi thực hiện xong những hoài bão riêng tư, tôi sẽ nguyện về đây phụng
sự hẳn cho đức Thế tôn.

Thế rồi khách ra đi, mãi mãi không thấy bóng dáng nữa.

*

* *

Những điều trên đây, chưa hẳn chính do vị trụ trì chùa Thiền Lâm viết

ra mà một đệ tử nào đó đời sau nghe kể rồi chép lại, xem như lời tựa cho
tập hồi ký này. Tập ký không biết bao nhiêu cặp mắt xanh đời sau để ý cho
tới khi nó nhập vào “đống rác giấy " mà bạn tôi thấy vướng bận, song
không nỡ đốt, đã trao lại cho tôi và tôi đã diễn dịch và đáng trách hơn đã
đổi cả nhan đề.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.