KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 131

hùng hổ cả trăm kéo ra la hét như giặc dậy. Nhưng khi tay cầm đầu gục là
cả làng bỏ chạy như điên loạn, không sức nào kiềm chế nổi.

Nắm được cái ngón hiểm ấy, tôi bình tĩnh chờ đợi. Chưa nhá nhem tối,

tôi đã nghe trên bãi có tiếng náo động rồi một tay đầu nậu vào gọi tôi,
khuyên tôi ra lạy ông Tổng để khỏi thịt nát, xương tan vô ích.

Tôi không nói gì. Đứng phắt dậy, với tay cầm cây chèo, đi thẳng ra đấu

trường.

Tên Tổng cao lớn, bên phố, khăn chéo rằn buộc ngang đầu, tay cũng

cầm một cây chèo. Y chống chèo đứng trước chừng vài chục thủ hạ sát khí
đằng đằng, chờ tôi. Tôi không quay lại xem vì biết tất cả những người cùng
phe đã bỏ rơi tôi leo lên ghe "tị nạn" hết cả rồi. Vả nếu tôi quay lại, phe địch
biết tôi rối trí sẽ tấn công ngay. Tên Tổng có vết sẹo lớn ở mặt, râu xồm như
Trương Phi, lớn tiếng thét:

- Thằng Lé - lùn kia! Sao mi dám làm nhục người của ông Tổng?

- Thưa đại ca, em đâu dám làm nhục ai đâu. Chỉ vì các anh ấy tấn công

mạnh quá, động chạm mạnh thành ra bể trán, sức cằm.

- Nói láo. Thằng Lé - lùn nói láo. Quả là mi đã hạ độc thủ. Mi biết thân

phận tội lỗi quỳ xuống tạ lỗi, hứa từ nay về sau, không dám hỗn láo với
người của ta thì đại ca mới rộng lượng tha tội. Quỳ xuống.

- Thưa đại ca, em đâu dám không quỳ trước uy vũ hiên ngang của bậc

hảo hán.

- Quỳ đi. Đừng nói lăng nhăng nữa.

Phía sau Tổng đầu nậu, cả đám người cùng nhao nhao hét lên: Quỳ

xuống! Quỳ xuống! Đánh cho chết cha nó đi! Thọc cho cặp mắt nó hết lé
đi! Ông Tổng! Đừng nghe nó! Thằng này láu miệng. Nó không dừng bước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.