KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 129

- Khi nãy, tôi bảo thưởng là thưởng chuyện ấy. Nào, anh thu hai con

ngươi của anh về chỗ sống mũi coi. Thu lại được là có thưởng nửa con gà
ngay.

Tôi nói:

- Anh thử thu được cái trán vồ của anh trước đi, còn anh kia thu cái

cằm ba góc lại trước đi. Được thì lão lé này sẽ thu hào quang lại ngay.

Tiếng la hét bùng nổ, có người cười, có người rủa, có anh ngã quay lơ.

Cô chủ la bai bải:

- Hỗn! Hỗn! Chú không biết đây là tay chân ông Tổng sao? Thôi! Xin

các anh tha cho chú ấy. Chú mới tới, chưa biết sông, chưa biết khúc. Chú
muốn bể đầu, gãy tay hay sao mà ăn nói ngốc nghếch thế.

Thật tình, tôi cũng chỉ định nói mấy câu cho hả giận rồi đi ra. Nhưng

cũng lại chính lời can gián của cô chủ khiến tôi phừng phừng nổi giận. Vừa
lúc ấy tên trán vồ, tên cằm nhọn cùng lao vào tôi đấu đá. Tôi để chúng ra
tay xem sức lực tới đâu, qua vài ngón đụng chạm, tôi biết ngay đây chỉ là
bọn "võ vườn", múa thì đẹp mà đấm thì chẳng ra trò gì. Tôi giả vờ ôm
ngực, ho sù sụ. Cô chủ bảo:

- Đi, chú thấy chưa. Đã lé lại lùn. Còn không biết thân phận giun dế,

cứ đi trêu hùm beo. Thôi xin lỗi các anh đây rồi về đi. Tội nghiệp.

Tiếng tội nghiệp làm tôi điên tiết. Vừa lúc hai tên xáp vô, tôi nắm bối

tóc thật mướt bới rất khéo của mỗi tên rồi hét một tiếng. Tôi mà hét thì cả
cái nhà cũng rung chứ đừng nói hai tên ô hợp này. Ép mạnh một cái, cái
cằm nhọn bắn vào cái trán vồ, hai thằng cùng rú lên hãi hùng. Thằng cằm
nhọn máu me đầy miệng, chắc là gãy mấy cái răng.

Cô chủ quán tái xanh, xuôi hết hai tay như chết đứng. Tôi hùng hổ

bước ra sau khi nhắn lại lời cuối cùng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.