KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 128

Cô chủ nói:

- Chú ta lé nên ngó người này, lại tưởng ngó người kia. Các anh chấp

làm gì. Thôi chú đi đi kẻo các anh nổi giận.

Cái giọng cô ả làm tôi phát tức. Nhưng tôi ráng nuốt cái ực để trôi cơn

giận. Mình là con nhà võ, phải biết tự kiềm chế. Nhưng họ không tha. Cái
anh trán vồ bảo:

- Ừ, thôi ta cũng nể lời cô chủ quán rộng lượng tha anh. Nhưng anh có

muốn ăn một miếng thịt, uống một ly rượu thưởng không

Tôi không trả lời, định bước ra thì anh trán vồ đứng dậy, lấy hai tay

xoay người tôi lại và bảo:

- Anh đi ra. Không thèm chào ai cả à? Anh có biết bọn này là ai

không?

- Tôi uống rượu, các anh cũng uống rượu. Chúng ta đều là khách uống

rượu, trả tiền, hết!

- Chưa hết, thằng đầu nậu của anh là ai?

- Đầu nậu, đuôi nậu có liên quan gì tới việc uống rượu?

- Liên quan chớ. Tôi sẽ nói nó đánh toét đầu anh ra.

Anh cằm nhọn đứng lên:

- Thôi. Tôi xử giải hòa, nhưng anh phải chịu nghe tôi bảo điều này: tôi

thấy anh có tài làm hai mắt phóng hào quang hai nơi, vậy anh hãy thu hai
hào quang ấy về một chỗ, anh sẽ được thưởng.

Anh trán vồ cười gục gặt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.