KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 133

Nhưng đi qua bụi cây cuối cùng trước khi tới quán rượu, tôi bỗng nghe

có tiếng gọi: anh Ba!

Ngạc nhiên tôi dừng lại. Trong bóng tối lượn lờ trên bãi cát làm nổi bật

hình dáng một người đàn bà còn trẻ. Người ấy chạy tới nắm hai cánh tay
tôi.

- Em xin lỗi anh! Em có mắt mà như mù.

Ra cô chủ quán rượu. Tôi muốn nói điều gì đó thì trong quán đã lố nhố

bóng nhiều khách. Cô chủ quán bảo nhỏ:

- Em phải về ngay. Nhưng lúc canh hai, anh tìm em ở chỗ kia.

Cô chỉ ra phía sau một nổng cát lớn đã sắp nhòa vào sương đêm.

Tôi thành tổng của cô hàng rượu trước khi trở thành tổng đầu nậu vì

tay này bỏ việc biến đi đâu mất ngay sau đêm ấy.

*

* *

Khi nghe tôi tường trình việc tiếp xúc với Ba Lé, chị Tống đi từ ngạc

nhiên này tới ngạc nhiên khác. Chị cho đó là một cuộc gặp gỡ quan trọng và
trong cách suy nghĩ, nói năng của chị, tôi thấy rõ ràng chị rất hài lòng và
muốn có những mối quan hệ đặc biệt với anh chàng láu lỉnh nay là tổng đầu
nậu này.

Để thực sự yên tâm, chị hỏi:

- Cậu suy nghĩ kỹ rồi trả lời: cậu thấy Ba Lé có thể là người tâm phúc,

thực lòng đối với ta không.

- Tôi thấy rằng cần phải nghĩ kỹ. Chị không quên Lê Sách cứu mạng

Ba Lé và chị đã trả giá cho việc cứu mạng ấy. Mà Ba Lé chỉ lém miệng chứ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.