KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 135

- Nhưng đó là thời chúa Sãi và ông nội nào không thương lũ cháu đích

tôn bị mồ côi. Còn đây lại là ông chú ruột đang lo ngại lũ cháu đó tranh
giành địa vị với con mình. Khác lắm, chị ạ.

- Bây giờ ta không bàn tới chuyện cao xa nào hết. Ta chỉ cần tìm một

người giúp ta trình với chúa là phu nhân thái công tử muốn xin yết kiến
chúa để trình bày mồ mả và từ đường của công tử. Ta nói thêm là cậu cả
chiêm bao, thấy cha hiện lên quở trách về mồ mả... Cậu cứ nghĩ theo lối
mấy ông thầy bói sao cho thật cảm động. Nếu không nghĩ ra thì cậu tìm một
thầy bói, cho ít tiền họ sẽ bày cho cậu nhiều ý rất hay, nói ra ai cũng động
tâm. Cậu đừng quên mồ mả, từ đường thái công tử mà có động tĩnh gì là
phủ chúa không yên đâu! Ai cũng biết như thế cả.

- Chị tính nhờ ai trình với chúa.

- Tôi thấy chẳng ai hơn Tường quận công.

- Nhờ vả quận công mãi, có tiện không? Vả chăng chính chị cũng đã

có những ý kiến không tốt đối với người chị cho là "ba phải" này mà.

- Cậu lại cạn nghĩ rồi. Tôi nói với cậu là với người trong nhà, người

cùng phe, cùng phái để cậu biết rõ từng người mà đối xử. Đúng tôi gọi quận
công là ba phải thì trường hợp này, còn ai hơn là dùng ông "ba phải" chứ
nếu kiểu một phải như Vân Hiên thì làm sao tiến hành được việc gì. Vậy
bây giờ cậu đến thưa quận công chị muốn đến hầu thăm quận công để tạ ân
trước và kính nhờ quận công giúp cho việc lăng tẩm và từ đường Thái Công
Tử và chính chị diện kiến chúa tâu trình.

Lời lẽ của chị thì trọng đại mà lễ vật chỉ là mấy quả sơn đỏ đựng mấy

gói trà, chai rượu, mấy tấm gấm cùng một cái bánh lớn tự tay chị chế ra, rất
đẹp, tôi nói:

- Lễ có hơi bạc quá chăng?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.