KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 141

của đàn ông thì tự nhiên khẽ rùng mình. Tôi cố định tâm để xem họ có vẻ
đẹp nào không. Tuy má môi họ hồng hào, da dẻ mịn màng hơn phụ nữ ta,
nhưng trông cái mũi, cặp mắt, tôi nghĩ có lẽ đến ngàn năm sau, con cháu tôi
cũng khó tìm thấy vẻ đẹp nào nơi họ được. Khi tôi về báo lại với các bà thì
mọi người đều cười.

Chúa Thượng cho mở rộng cuộc tiếp xúc, mời các quan lớn ngồi cạnh

mình và cho thị vệ đưa những người Tây dương lại trình diện. Bên cạnh
chúa là ông quản đốc sở đúc súng người Bồ, ông Cờ Ruy (Joao la Cruz) rất
thạo tiếng Đại Việt. Những người Tây dương xếp hàng hai một cách trật tự
để đi. Ba bà nữ tu đi hai hàng đầu, thản nhiên; bọn đàn ông nối bước, hơi
đăm chiêu. Nhưng thái độ ấy được kịp thời thay đổi khi chúa lấy tay vẫy
một cách thân mật. Có người muốn họ phải quỳ lạy, nhưng chúa chỉ ra lệnh
xá hai cái - "nước nào có tục lệ nước đó." và cho ngồi với các quan. Chúa
nói chuyện rất vui vẻ, ông Cờ Ruy thạo hơn người thông ngôn Nhật Bổn đã
phiên dịch dễ dàng những lời của chúa.

Bấy giờ, đoàn chị Tống ngồi ở xa nên chỉ thấy thoáng qua những gì

trong cuộc đón tiếp. Cô Lài rủ chị Tống cùng vào chào chúa, nhưng chị lắc
đầu. Chị muốn giữ phẩm cách riêng, và tuy đang nhờ Tường quận công xin
được yết kiến, chị vẫn chờ chúa mở miệng mời trước. Khi cô Lài không
chịu được những tiếng nô đùa cười cợt theo cơn gió mang dư âm tới, cô
nhất dịnh dẫn Tuý Nguyệt vào tận chỗ đón tiếp để xem cho được mấy nữ tu.
Hai chị em dắt nhau chui qua một đám người ăn mặc sang trọng vào tận chỗ
các nữ tu. Vì cô Lài quen hết những thị vệ, những cận thần nên chẳng ai
ngăn cấm. Cô dừng lại một chỗ hơi xa nhưng cũng đủ để thấy rõ các nữ tu
thì cũng là lúc chúa Thượng phát ra câu hỏi:

- Thế thì các nữ tu có lấy chồng không?

Ông Cờ Ruy đáp:

- Không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.