KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 185

hình thức một Hoa thương. Chỉ trong vòng mười ngày, tôi đã đến Quảng
Đông. Nơi đây, tôi được đối xử như thượng khách. Tôi tránh ít ra phố ban
ngày. Ban đêm chính chú Thòn hoặc những người trong gia đình dẫn đi
chơi, yến ẩm nơi các cửa hàng sang trọng. Chú Thòn vốn không giàu có gì.
Khi sang Hội An, chú chỉ là anh học trò biết ít chữ nghĩa, đánh bàn toán, coi
sổ sách. Chỉ mấy năm, nhờ có khiếu buôn bán, ra riêng rồi trở nên giàu có
lớn. Chú không xây dựng dinh cơ ở Hội An, mang rất nhiều tiền của về đây,
xây dựng những nhà cao, cửa lớn, lớn như dinh Chúa ở Thuận Hóa. Kẻ hầu,
người hạ rần rật trong ngoài. Chắc chú cũng có nhiều thê thiếp.

Một hôm, người nhà chú đưa tôi vào hành viện để khuây khoả nỗi nhớ

vợ, nhớ nhà. Đây là nơi có các cô gái vừa hát xướng, vừa tiếp khách,
thưởng hoa. Tôi sững người. Ở quê nhà, ở chính dinh, dù cho phố xá kinh
doanh hay quan lại lương bổng lớn thì loại nhà dành cho khách tìm hoa bao
giờ cũng ở ngõ tối tăm, trộm lén và người ta vào ra giống như chuột vào ra
lỗ cống, vùn vụt sợ có người nom thấy. Còn ở đây nhà cửa khang trang, có
cây cảnh, có đèn lồng toả ánh sáng dịu dàng khiến các cô gái xiêm y rực rỡ
cũng tăng thêm vẻ lộng lẫy. Chủ chứa không phải những mụ hôi hám, ăn
trầu nhóp nhép vung vãi mà là một người đàn bà có tuổi, áo quần tươm tất,
cách đón mời tỏ ra là người biết xã giao, bặt thiệp quen đối xử với khách
sang. Chúng tôi ngồi nghe hát với các cô gái trẻ, son phấn khá đậm màu,
thái độ ra vẻ quyến luyến đối với khách. Nhưng anh người nhà - cũng từ
Hội An về - cho biết là chú Thòn đã chuẩn bị cho tôi một người chú đưa từ
thị trấn khác về. Đó là dấu hiệu biệt đãi một cách trân trọng, cho thấy quyền
uy của chị Tống lớn tới đâu. Và Thòn cũng đã bòn rút ghê tởm tới đâu từ
đất Hội An để tạo ra những cuộc hoan lạc vua chúa mà tôi thừa hưởng.

Tôi vào phòng có người đàn bà sang trọng, mỉm cười duyên dáng đón

tiếp tôi. Đáng lẽ tôi kêu to tên chị Tống và ngạc nhiên không hiểu chị sang
đây từ bao giờ thì bỗng tự kìm hãm được ngay. Vì cô gái xinh xắn, trẻ trung
ấy nói một tràng tiếng Tàu, tôi ngẩn người ra, nhưng cũng vui mừng vì
tưởng trở lại quê nhà - ôi nhớ nhung và gặp người đẹp. Tôi có cảm giác thú
thích vô ngần. Tôi cũng ái ân với cô nàng một cách dễ dàng, giản dị dù đôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.