KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 187

phát triển, tuy chưa cao độ song vẫn đủ để khêu gợi dục tính nơi người đàn
ông một cách đậm đà. Tôi nghĩ nàng phải có một đứa con - một chứ không
phải hai như tục ngữ: gái một con trông mòn con mắt - nhưng khi xem kỹ
da bụng nàng, tôi ngạc nhiên không thấy dấu vết nhỏ nào chứng tỏ đã từng
mang thai và phải nói là về kỹ thuật gợi tình một cách kín đáo, tế nhị mà dễ
đạt thành công nhất thì người kĩ nữ Trung Hoa này quả đã được huấn luyện
có bài bản vững vàng, điều mà tôi đoán thấy chứ không nhận thấy vì một
khi nhận thấy thì nó chỉ còn là trò bịp bợm.

Thế nhưng, như tôi nói, tất cả phần thắng thế ấy trong con người

Phương Quần chỉ làm cho tôi ngây ngất say sưa một lúc, một thời gian ngắn
ngủi, chứ không giải tỏa nổi những tình cảm sâu sắc của tôi đối với chị
Tống. Tôi biết là tôi sẽ quên Phương Quần khi ra khỏi đó hoặc có nhớ cũng
chỉ nhớ một kỷ niệm thú vị trong những kỷ niệm thú vị cao nhã khác.

*

* *

Tôi lên đường cùng với ba gia nhân của chú Thòn. Chúng tôi có những

con ngựa thật tốt và hành lý đều gọn nhẹ. Trang phục bình dị, không muốn
để lộ cho người ngoài chú ý chúng tôi là hạng người nào.

Rong ngựa trên đất Trung Hoa, tôi đi qua những xóm làng, đồng

ruộng. Đời sống ở đây cũng chẳng khác mấy ở xứ Đàng Trong. Nhưng phần
lớn đều thấy đàn ông ngoài đường, trên ruộng. Nhà cửa tuy có cái bằng
gạch ngói, nhưng hầu hết là nhà tranh, vách đất chật hẹp tối tăm.

Qua một vùng rừng sưa, cực kỳ vắng vẻ, sau lưng chúng tôi bỗng bốc

lên bụi mù và trong đó thấy hình dáng nhiều kỵ sĩ cởi ngựa đang ra roi vội
vã. Anh trưởng đoàn của chúng tôi có vẻ lo ngại, bảo cả đoàn.

- Ta nên đi nhanh. Bọn này không hẳn lương thiện đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.