KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 188

Chúng tôi liền cho ngựa phi, nhưng ai nấy cũng chưa có ý thức đề

phòng, vẫn còn cười đùa vui vẻ. Một lúc sau, đoàn người ngựa kia càng tiến
rất gấp và bọn họ phát ra những tiếng kêu hét như muốn gọi chúng tôi. Anh
trưởng đoàn liền bảo tôi phi ngựa lên trước, cứ thẳng đường mà đi và chờ
họ ở thị trấn thứ nhất. Tôi nghe lời, tách ra khỏi đoàn, vun vút cho ngựa
chạy nhanh. Được một đoạn, quay lại thấy hai bên đang quần ngựa đánh
nhau và rõ ràng đoàn chúng tôi đang ra sức chận đường những tay muốn
đuổi theo tôi. Tôi biết ý, đến một khúc quanh, không ai trông thấy, liền cho
ngựa dừng lại nơi một chỗ rừng rậm, vào đó trèo lên một cây cao treo gói
hành lý trong bóng lá dày và nhìn thế trận. Bên bọn cướp có chừng sáu
người, bên chúng tôi chỉ có ba người. Ba người này đều là hảo hán cả
nhưng bọn cướp cũng không phải tay vừa. Người ngựa quần nhau, bóng
gươm giáo chấp chóa, cát bụi bay mù. Đoàn chúng tôi đã nao núng rõ. Lập
tức tôi rút từ bao hành lý ra hai cái ống bằng sắt kẹp vào nách, phi ngựa trở
lại với những tiếng hét cho đồng đội biết đang được viện trợ. Tinh thần các
bạn tôi lên lại trông thấy và địch thủ chúng tôi cũng sát ngựa lại để tăng
thêm uy thế. Những thanh kiếm sáng ngời, tiếng va chạm loảng xoảng, cuộc
chiến thật gay go. Nhưng tôi biết tôi sẽ thắng trận này rất dễ dàng vì sau
lưng tôi đang có sức trợ lực của nội tán Đào Duy Từ và lũ chúng đang ở
trong chế ngự trước của ông về mã chiến (trận ngựa) nó chỉ gồm một ống
thiếc đủ nặng. Tôi nhận ra ngay tên thủ lĩnh của bọn cướp, một đại hán mày
đen, mắt xếch sử dụng thanh kiếm trên ngựa nhẹ nhàng. Quả thật, nếu chú
Thòn không chọn đoàn hộ vệ võ nghệ tuyệt luân thì không thể nào chịu
đựng nổi với đám trấn lột này quá 10 hiệp.

Tôi liền xông vào, đưa bùi nhùi hút thuốc lên đốt ngòi trên của hỏa hổ,

rồi vút một cái theo một thế võ đặc biệt, tung cả khối lửa rực rỡ vào mặt tên
đầu đảng với ngựa của y, tiện tay, đẩy luôn khối lửa qua hai tên bám bên
cạnh. Những tiếng la hét khiếp đảm rú tên như bầy heo bị chọc tiết. Tất cả
ngựa đều quay đầu. để cho chúng không còn chút hồn vía nào, tôi cho cháy
ngòi hỏa hổ thứ hai, phi ngựa đuổi theo, tống luôn vào lưng mấy tên còn lại.
Áo quần chúng cháy rực rỡ như những bó đuốc. Chúng tranh nhau nằm sát
trên lưng ngựa, chạy thục mạng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.