KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 190

Một buổi tối, ông bảo tôi :

- Chú tắm rửa, mặc áo quần tôi để sẵn nơi móc áo rồi đi cùng tôi.

Tôi biết ngay có việc quan trọng. Chúng tôi cùng lên những chiếc cáng

có rèm che và đi nhanh qua các phố. Theo cán, có một số binh sĩ hộ vệ,
nhưng cũng không đông lắm vì sự lui tới của tôi ở xứ Đàng Ngoài phải
được hoàn toàn bí mật. Chúa xứ Đàng Trong luôn luôn có tai mắt tại khắp
Thăng Long. Chỉ cần biết có sự hiện diện của tôi tại đây là tuần sau Kim
Long đã được thông báo rồi. Vì thế, ở nhà quan cai cơ, tôi cũng phải luôn
luôn mang một bộ râu giả để đánh lừa ngay cả gia nhân.

Tôi được đưa qua những cổng dinh lớn, những điện đài quy mô đồ sộ

hơn phủ chúa ở Kim Long. Chỉ cần nhìn những người ra vào chầu chực,
hầu hạ, đèn nến lung linh, đài tạ xinh đẹp, sang trọng, tôi biết ngay về căn
bản phủ liêu của Chúa đã được tô điểm, xây dựng bởi những tay thợ rành
nghề, tài hoa.

Nhân vật đón tiếp chúng tôi, sau khi các quan thái giám quỳ lạy trình

thưa là một người trên 40 tuổi, đang độ cương cường sinh lực. Chỉ cần nhìn
qua áo mão, cung cách triều nghi, tôi biết ngay đó là Thanh Vương (thường
gọi là Thanh Đô vương) Trịnh Tráng.

Đoàn chúng tôi cùng quỳ lạy. Chúa truyền cho đứng dậy, lại gần, chỉ

những cái đôn sứ thấp cho ngồi. Cuộc tiếp xúc gồm có ba người, Chúa,
Tống đại nhân và tôi. Các thị nữ mang trà nước, bánh trái hoa quả ra rồi đều
rút lui, nhường lại sự yên lặng sâu rộng đến tưởng nghe cả hơi thở của
người đối diện.

Chúa hỏi qua cuộc hành trình của tôi, khen tôi là người trung dũng,

mẫn cán, rất đáng được tưởng lệ. Tống đại nhân, sau mấy lời giới thiệu, rất
khéo léo xin tạm lui để Chúa đi vào chuyện riêng tư cho tự nhiên.

Chúa nói :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.