KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 199

thì vị quận công càng yếu xìu, bệ rạc, phờ phạc bấy nhiêu. Cậu đang học
tập, mực lấm be bét bàn tay, vở học. Tôi hỏi:

- Sao lưỡi quận công đen như thế?

Cậu cười :

- Tôi viết mãi không ra câu, mút hết năm ngòi mực để suy nghĩ cho ra

đấy!

- Cậu mút thêm chừng ba ngòi mực nữa thì chắc văn hay lắm.

Cậu cười, giơ cả bộ răng, lưỡi đen thui thủi ra, trông như con quỷ; tôi

lắc đầu bật lên cười.

- Cười gì thế? Kể mình nghe với. Mình đang buồn thấy mẹ đây mà.

- Tôi nghĩ cậu nên đi bắt dế. Thật nhiều dế rồi lập ra một xứ toàn dân

dế để xưng làm ông dế mà có lẽ thú hơn.

- Ôi! Hợp ý mình quá! Hợp quá. Cho cậu trái ổi mình mới cắn có phân

nửa. Ngọt lắm.

Tất nhiên nửa trái ổi cậu đưa cũng đen ngòm mực xạ.

Mấy ngày sau, tôi thấy phía bàn thờ ông trấn thủ có ánh lửa sáng rực

và ngửi mùi khét. Tôi chạy ra xem, thấy mặt chị Tống tái xanh, thái độ
ngượng nghịu. Tôi nhìn vào cái chậu hoa lớn dùng để đốt vàng bạc sau khi
cúng hiện ra một đống áo quần toàn là đồ gấm màu tía, mũ giác vàng mới
toanh đang bị đốt cháy.

Tôi không hỏi vì biết chị chấm dứt giấc mộng đưa con trai lên ngôi vị

bá vương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.