KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 197

Chương II

DŨNG LỄ HẦU BÁCH THẮNG

uộc du hành chấm dứt, nhưng hậu quả thì thật to lớn, to lớn ngoài sức

tưởng tượng của tôi nhiều lắm. Tôi không ngờ một vị Chúa, quyền
uy đầy mình, nắm vận mạng bao nhiêu vạn sinh linh trong tay lại có

thể xử sự một cách liều lĩnh đến thế chỉ vì hình ảnh một người đàn bà.

Thật vậy, Chúa Trịnh liền sau khi tôi lên đàng, đã cử ngay đại đội hùng

binh để Nam xâm, thực hiện đúng những yêu cầu của một mỹ nhân. Có thể
như thế không? Còn nghi ngờ gì nữa, can qua dấy động, bao nhiêu quân
binh ở Quảng Nam, cả quân đã về làm ruộng cũng được gọi nhập ngũ để
được điều động. Toàn thể quân đội ở Thuận Hoá hết lớp này tới lớp khác từ
giã mẹ già, vợ trẻ, con thơ lên đường đánh giặc. Bao nhiêu cuộc chia tay
đẫm nước mắt ở khắp phố phường, làng xóm hoà trong tiếng mõ kêu gọi
những người đến chậm, tiếng trống hùng dũng, bóng cờ phất phơ thúc giục.
Bao nhiêu quân lính cũng không đủ, phải vét cả những người trọng tuổi ra
canh gác ở các điểm canh. Vì quân Bắc do đô đốc Trịnh Đào ồ ạt kéo vào,
ngay trận đầu trên đã đánh bại quân Nguyễn thiện chiến đóng ở cửa Nhật
Lệ. Quân Trịnh tiến vào Võ xá Trịnh quân dương oai diễu võ và phao tin
mười vạn hùng binh sẽ vào làm cỏ hết xứ Đàng Trong . Những ngày hy
vọng, chị cười hát, chị đưa quận công tới trước bàn thờ cha ướm thử bộ áo
của tước vương.

Nhưng tuy binh ít mà xứ Đàng Trong không ai mất hy vọng vì được

chiến đấu ở đất nhà và chưa thua trận nào huống hồ tổng quản các dinh
quân, giữ cờ tiết chế lần này là Dũng Lễ hầu Nguyễn Phước Tần, con
trưởng chúa mới đánh tan được đạo quân Ô Lan vô địch trên mặt biển
Đông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.