KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 329

Nàng nghiêng tai vào tai tôi nói nhỏ. Tôi sửng sốt ngồi dậy, nhìn trân

trân vào mắt nàng.

- Thật à?

- Sao anh hỏi thế?

- Tại vì anh mừng quá thôi. Mấy tháng rồi.

- Thì anh tự biết thôi. Anh hỏi làm gì? Đây anh coi.

Nàng nâng tay tôi lên đặt vào bụng. Cái bụng hơi nhô lên, tròn vo. Tôi

không rõ tâm trạng của tôi bấy giờ như thế nào. Tự nhiên tôi liên tưởng tới
Thị Tứ. Trời đất đã thương tôi, không cho tôi có con với người kia mà đã
gây dựng cho tôi người này. Tôi lại liên tưởng tới nàng với Tuý Nguyệt.
Một cảm xúc mãnh liệt làm cho tôi ngây ngất. Tôi ôm Sáu vào lòng hôn
liên tục lên chỗ tôi mới đặt bàn tay làm cha và tưởng đứa con thân yêu thấm
thía sự ấm áp phát ra từ tấm lòng nhiệt tình của cha nó. Tôi biết là dầu ở
hoàn cảnh nào Tuý Nguyệt được tin này cũng có thái độ phải chăng.

Khi Lê Sách về, chúng tôi ra một chỗ kín để nói chuyện riêng. Sách

cho tôi biết Nàng đang bị giam ở ngay sau phủ chúa. Tôi hỏi anh có thể
mưu tính một cuộc giải thoát không, anh bảo cũng đã nghĩ tới điều đó song
quả là thiên nan, vạn nan. Tôi hỏi có nghe tin gì của quận công và Túy
Nguyệt, anh đều lắc đầu. Tôi nghĩ anh có một giải pháp gì để cứu vãn bớt
phần nào tình thế, anh cũng cho là chưa nghĩ ra được. Vì việc này, chúa
Hiền đã đi những bước lớn, sâu rộng về quân sự, chính trị, kinh tế, đạo đức
làm cho người ta thấy rõ tất cả tội lỗi của Nàng, biến Nàng thành một thứ
thú dữ không còn nhân tính nào và những ai tìm cách cứu nàng sẽ bị chính
dân chúng chống đối đến cùng và dư luận căm phẫn phỉ nhổ. Ngay trong
hàng ngũ chúng tôi, ai ai cũng cho Chúa là Phật, là Thánh và nàng là thứ
quái vật, trời không dung, đất không chứa được. Tình trạng xem như tuyệt
vọng.

*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.