KỲ NỮ HỌ TỐNG - Trang 71

- Nhưng việc này lệnh bà cũng luôn luôn nhớ là việc trọng đại đấy.

Không phải chuyện mua bán vài ba chục mẫu ruộng, năm ba thuyền hàng
hóa đâu.

- Tôi hiểu, tôi biết đây là chuyện quân quốc trọng sự thầy ạ.

- Chúc bà lớn đi chuyến này may mắn.

- Tôi sẽ không quên ơn thầy

- Tôi không dám nói chuyện ơn nghĩa. Chúng tôi đều là người của

quan trấn thủ, có nghĩa vụ phải lo cho gia đình người. Dầu nay mai tôi phải
phục vụ dưới trướng quan trấn thủ mới, bà lớn cứ yên tâm lòng chung thuỷ
của chúng tôi.

Chúng tôi lên đường ngay, tất nhiên không có Lê Sách.Vì từ nay, tôi

theo chị Tống với tư cách được lưu lại để giữ lăng một của quan cố trấn thủ.
Còn anh nhập vào đạo quân xứ Quảng Nam, chưa rõ cơ đội nào. Nhưng
chắc cũng không xa trụ sở của trấn thủ, chúng tôi còn nhiều cơ hội gặp
nhau.

Con đường lên đèo Hải Vân thật bí hiểm. Không rõ bên Tàu, người ta

nói đường vào đất Thục khó, khó đến mức nào? Còn đường Hải Vân sao
khúc khuỷu ngoằn nghèo, đá tảng lót thì lồi lồi, lõm lõm, chắc không một
thi nhân nào dám ngẩng đầu lên cao tìm thi tứ vì sẽ vấp ngã dập đầu, vỡ óc
như chơi. Hai bên tường đá đứng sừng sững cũng long lở chỉ chực đổ và
thực sự nhiều nơi đã đổ xuống ngổn ngang. Cây cối lấn ra đường, nhiều chỗ
quân hộ tống phải dùng mai, cuốc, rựa để dọn dẹp.Nhưng cảnh trí tuyệt đẹp
và hùng tráng. Lên chưa tới đỉnh đã thấy mây trắng lớp lớp quấn dưới chân.
Mây trắng ngập các thung lũng, rừng cây, thoạt nhìn không phân biệt được
không gian hay biển cả. Khi mây tan thì không gian và biển cả lại lẫn lộn
nhau đột ngột và cùng xê dịch sau những đợt mây trắng khác vừa xuất hiện
mang cả cái mênh mông ẩm ướt vạn dặm của vũ trụ dồn về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.