KỴ SĨ VÀ MA THUẬT - Trang 633

Nhưng, cái cảm xúc ở trên tay cậu lại rất thân thuộc, một cái gì đó co dãn

cũng không có quá cứng hay quá mềm.

Lần đầu tiên, trong tâm trí của cậu lại tràn ngập sự nghi ngờ và đầu của

cậu như lò xo chợt búng lên —

—Và, cậu liền từ trong giấc mơ tỉnh lại.

Ngay lập tức cơn buồn ngủ của cậu chợt biến mất ngay lập tức.

Eru chớp chớp đôi mắt và thở một hơi thật dài. Đầu óc của cậu đã trở

nên rõ ràng minh mẫn hơn, nhưng, tâm trạng của cậu rất là tồi tệ.

“…Đó là một ‘giấc mơ’. Lại dừng ngay tại lúc đó… Cho dù đó chỉ là

một giấc mơ đi nữa, thì ít nhất cũng phải để mình hoàn thành công việc đã
chứ.”

Ánh sáng mặt trời xuyên qua tấm màn mỏng và căn phòng dần dần trở

nên sáng sủa hơn. Bây giờ hẳn là buổi sáng, mặc dù nhớ tới điều trong giấc
mơ làm cho cậu có cảm giác lờ mờ khó chịu; nhưng cậu vẫn chuẩn bị rời
khỏi giường như một thói quen.

Ngay tại lúc này, cậu nhận ra được có một thứ gì đang ở trước mặt cậu,

và cậu thực sự đang bị chặn lại.

Nó ở quá gần nên cậu cứ nghĩ đó đó là tấm chăn. Nhưng, nhìn kỹ lại nó

ở khoảng cách gần, đó không phải là ‘thứ gì đó’, mà là ‘một ai đó’.

Eru hơi ngẩng đầu lên và lập tức nhận ra được đó là ai. Người ôm Eru

mà ngủ chính là cô gái đã lớn lên từ nhỏ với cậu — ‘Adeltrud Olter’. Cậu
liền hiểu ra được ngay tại sao giấc mơ của cậu lại kết thúc như thế.

“…Aaa, phải rồi, đêm qua hai đứa cũng nhau ngủ mà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.