KÝ SỰ ĐÒI NỢ - Trang 129

“…“

“Giờ anh để lại cái ca táp này nhé, lát về nhà lấy tiền ra chuộc

lại… À mà nhớ giữ cẩn thận hộ anh, toàn tài liệu đấy.“

Con bé chỉ vào phía trong.

“Anh vào đưa cho bà chủ!“

Xong. Cắp mông rời khỏi quán trong vô số ánh mắt ngưỡng

mộ của các bé gái đang chen chân gọi thức ăn. Bước trên đường về
phòng trọ mà nước mắt chực trào. Cảm giác ê chề, tủi nhục và
khốn nạn bóp nghẹt lấy tim.

Thứ hai là quán cháo lòng tiết canh lão N. trọc trên đường

Nguyễn Trãi. Quán ấy cứ đứt bữa là đi bộ ra ăn nợ. Đôi lúc nhớ cơm
quá, mụ vợ lão vét nồi gang lấy cho ít cơm cháy bỏ vào bát nhựa to,
chan nước luộc lòng vào… ngon vãi linh hồn. Sau này thanh toán nợ
nần, dở sổ ra thấy tên tôi với thằng Long dày như… nhật ký cave.
(12/6 Huy + Long: 2 cháo + 1 lòng + 2 tiết; 14/6: Huy: 2 cháo + 2
vina; 15/6: Huy + Long: 4 cháo + 2 lòng…) Nhà này có đứa con gái
học năm nhất xinh ghê, nhưng hai thằng nợ như chúa Chổm chả
dám tán tỉnh. Chỉ thi thoảng thấy nó mặc váy ngắn ra giúp bán
hàng thì hai thằng ngồi lâu hơn, ánh mắt cũng tỏ ra phiêu lãng
hơn, nhưng cơ bản chẳng ăn thua.

… Dạo quanh một vòng, có quán vẫn còn đó, có quán đã sang tên

đổi chủ, kinh doanh mặt hàng khác. Những chuyện này tôi không
dám kể với ai ngoài Ốc (sợ mất hình ảnh, sợ này sợ nọ…). Nàng
nghe say mê, lúc cười sằng sặc, lúc đần thối mặt tội nghiệp cho
tôi. Chưa bao giờ Ốc phán xét hay khiến tôi tổn thương, nàng hay
tưng tửng đùa và ít khi để bụng những điều vặt vãnh. Đó là lý do có
nhiều chuyện “thâm cung bí sử“ tôi chỉ kể cho mỗi nàng nghe…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.