KÝ SỰ ĐÒI NỢ - Trang 194

N

Chương 21

hiều người đọc chuyện này sẽ hỏi: Ký sự toàn chuyện yêu
đương tại sao lại đặt tên là Đòi nợ?

Đối với tôi, trong suốt cuộc đời còn lại thì những mối

tình đi qua, những mối tình dang dở, vô vọng và bế tắc… sẽ luôn
là những món nợ khó đòi, hay nói đúng hơn sẽ trở thành nỗi ám ảnh
khôn nguôi mỗi khi nghĩ về nó.

Một trong những nỗi ám ảnh đó là ex, kẻ cho tôi tất cả cung bậc

cảm xúc: ngọt ngào lãng mạn lẫn khổ đau và uất hận. Hồi đó tôi là
cái bóng vật vờ sau cú sốc tưởng như khiến tôi gục ngã, bởi ex khi
đó không chỉ là người tình, mà là tri kỷ, một đứa con gái lo cho người
yêu hơn cho chính bản thân mình. Suốt một tuần sau đó, tôi gần
như mất phương hướng hoàn toàn.

Có những buổi chiều chui vào hiệu sách Tràng Tiền đọc ngấu

nghiến hết cuốn này đến cuốn khác để đầu óc không còn
khoảng trống nghĩ về nàng. Hôm loạng choạng từ hiệu sách ra, sau
khi đọc Rừng Na-uy của Murakami Haruki, tôi đã suýt đâm phải
đầu xe bus vì không thoát khỏi sự ám ảnh từ câu chuyện trong sách.
Thằng phụ xe bus đu người ra chửi “Mày chán sống à?“. Tôi trợn
mặt lên, lẩm bẩm, “Thế chúng mày nghĩ tao thèm sống lắm hở?“.
Tất nhiên là nó không nghe rõ…

… Trở lại với hiện tại.

Bây giờ nhiều lúc tôi thấy mình là một thằng bất cần, đó là

tâm lý của một kẻ từng cầm vàng còn để vàng rơi, một kẻ đáng ra có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.