KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 728

Thật ra thì Tịch Nguyệt vô cùng khó hiểu, rốt cuộc là ai đã phó thác

chuyện này cho Chu Vũ Ngưng. Nếu như nói là người của Thẩm gia thì đó
là điều tuyệt đối không thể nào.

Nhà bọn họ vốn không có ai biết Chu Vũ Ngưng, chuyện này, thật là lạ.

Vừa nghĩ tới người thân của mình, Tịch Nguyệt có chút cảm thấy nhớ

nhà.

Không biết mọi chuyện trong nhà có tốt không?

“Cẩm Tâm, lấy đàn ra đây cho ta.”

Cẩm Tâm nghe tiếng liền vội vàng vào cửa.

Không bao lâu sau, trong Thính Vũ Các truyền ra tiếng đàn dễ nghe.

Mặc dù không thể nói là kỹ xảo cao thâm, nhưng mà tiếng đàn này lại rất
có tình cảm.

***

Bên kia Thẩm Tịch Nguyệt đang nhớ nhà, bên này Phó Cẩn Dao lại có

một màn kịch khác.

Trúc Hiên.

Hương thơm lượn lờ quanh quẩn trong phòng, nếu như tinh ý ngửi kỹ, sẽ

cảm thấy dường như mùi hương này có tác dụng an thần, dùng mắt nhìn, sẽ
thấy cũng không phải là chỉ có mùi hương dễ chịu này.

Phó Cẩn Dao thả tóc dài xõa vai, mặc một bộ tiết y bằng lụa mỏng màu

xanh dương nhạt, sắc mặt tái nhợt, ngay cả đôi môi đỏ au ngày xưa, nay
cũng đã không còn màu sắc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.