KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 868

Quả nhiên, trong mắt tiểu oa nhi có vui sướng, con mắt lóe sáng lấp lánh

nhìn về phía Cảnh đế.

Chẳng qua Cảnh đế vừa nghĩ đến liền hiểu rõ trò hề của Tịch Nguyệt, lại

nhìn nhi tử của mình một cái, con mắt lóe sáng lấp lánh. Lời nói trách cứ
lại nuốt trở vào.

“Vũ Nhi tự mình tới đây?”

“Dạ.” Hắn cúi đầu, có chút lo lắng phụ hoàng trách cứ.

“Hoàng thượng, Đại hoàng tử rất giỏi có đúng hay không? Tự mình đi lại

trong cung lớn, cũng không đi lạc còn thuận lợi đến nơi này nữa. Khi vào
cung lần đầu, đừng thấy ta lớn như vậy, nhưng cũng không dám tùy ý đi
loạn, chỉ sợ mình lạc đường.” Tịch Nguyệt lại chen vào nói.

Cảnh đế còn có chuyện gì không hiểu, liếc nàng một cái.

Hắn bế Nghiêm Vũ lên: “Tự mình tới đây, có sợ hay không?”

Ngữ khí ôn hòa không ít.

Nghiêm Vũ được ôm, trong mắt đầy vui sướng.

“Không có, ta là nam tử hán.”

Như có thâm ý nhìn Tịch Nguyệt một cái, Cảnh đế ôm Nghiêm Vũ đi

đến vị trí trên cùng, cũng đúng lúc này, một tiếng “Thái hậu giá lâm ——”
lại hấp dẫn tầm mắt mọi người qua.

Thấy phụ tử chung đụng hài hòa, Thái hậu thở ra một hơi, lại thấy nét

mặt vui sướng của Nghiêm Vũ.

Bà ngẩn ra, nhưng ngay sau đó cũng cười thầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.