KÝ SỰ HẬU CUNG - Trang 898

Cẩm Tâm không nhịn được, bật cười.

Ngay cả mặt Cảnh đế cũng lộ ra nụ cười.

“Trẫm cảm thấy, chúng ta nên nhanh chóng đi về, đợi sau khi trở về có

thể thảo luận chuyện này.”

Tịch Nguyệt hơi đỏ mặt, vội vàng lôi kéo Cảnh đế.

“Vậy chúng ta đi nhanh chút, nhìn dạng này, rất nhanh là trời sẽ đổ

mưa.”

Cảnh đế gật đầu.

Quả thật là như thế.

Bước chân của mấy người xuống núi có chút vội vàng.

Giữa núi rừng này cũng không có chỗ trú mưa, mưa mùa thu lại lạnh,

nếu như mắc mưa, khó tránh khỏi sẽ bị cảm lạnh.

Lai Hỉ nhẹ nhàng đi tới bên cạnh Cảnh đế xin phép: “Nô tài sai người đi

về trước lấy ô, chốc lát không kịp nữa, cũng có thể tránh một chút.”

Cảnh đế gật đầu, một gã hộ vệ vận dụng khinh công, nhanh chóng bay

như tên bắn rời đi.

Bước chân của mấy người cũng nhanh hơn chút, không giống lúc lên núi

vui đùa trước đó. Nhưng cho dù như thế, Tịch Nguyệt vẫn cười híp mắt.

Hình như tâm tình rất tốt.

“Đây cũng là một thể nghiệm khác biệt!” Nàng nói như vậy.

Đường này đi qua một lần, hộ vệ đều theo phía sau, cũng không cần mở

đường phía trước, hai người cũng nhịp bước vậy. Mắt thấy mây đen càng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.