KÝ ỨC CHIẾN TRANH - Trang 191

trạng đáng tởm. Nghe có vẻ thật nhu nhược khi chúng ta đang sống trong
thời kỳ có biết bao sự kiện vĩ đại xảy ra, thật sai lầm khi tập trung vào
những chuyện thế này như em, nhưng nó vẫn luôn quấy rầy tâm trí em, bởi
cô ấy đối xử quá tệ với em, đồ đàn bà hư hỏng, ồ vâng – kệ mẹ cô ta, em sẽ
vẫn sống được mà không cần có cô ấy. Tất cả chuyện này làm em thấy
mình cần phải làm một điều gì đó chứ không chỉ ngồi mãi một chỗ. Và rồi,
em đã quyết định. Quỉ bắt những thứ máy móc khốn khiếp ở trạm thông tin
đi! Em muốn được phục vụ trong một đơn vị trinh sát với một máy điện đài
cá nhân, nhất là vào lúc này. Em cũng đã có kinh nghiệm, nên em sẽ viết
một đề nghị lên cấp trên, trong đó em sẽ nói thẳng là dù đã là năm thứ hai
của cuộc chiến tranh, em vẫn hoàn toàn không thể trả lời câu hỏi: "Anh đã
làm được gì để góp phần tiêu diệt quân xâm lược Đức?”, và yêu cầu được
gửi ra tiền tuyến, nhất là khi đã có tin đồn rằng người ta muốn phái nhiều
người đi làm điện đài viên trong các đội du kích. Ở đấy mới là sống chứ!
Tóm lại, sắp tới chắc chắn em sẽ viết về những tiến triển tốt đẹp.

Vâng, đã tới lúc dừng bút rồi. Hãy viết cho em, em đang chờ đấy. Có lẽ vẫn
còn thời gian để chờ thư anh. Ồ quên, cám ơn vì đã gửi quà tới, em sẽ để
dành chúng cho những ngày u ám.

Yurka 03.10.42 (ngày 10 tháng Mười, 1942)

Xin lỗi vì em viết chữ xấu. Cây bút rất tồi, nhưng em không còn thứ nào
khá hơn.

Chú thích của Yuri Koriakin

* Tôi không còn nhớ những đoạn bị mảnh đạn xé rách. Tôi chỉ nhớ rằng cái
xà cột bị rách nát khắp nơi, nhưng tôi không bị một vết xước nào. Vâng, kể
từ khi thường xuyên khan hiếm giấy viết ngoài mặt trận, tôi đã phải sử
dụng đến những tờ giấy này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.