KÝ ỨC CHIẾN TRANH - Trang 219

đen khỏi quân phục, và thêu cái màu đỏ với hai khẩu pháo bắt chéo thế vào.
Có chín sĩ quan trong khẩu đội, tất cả trong đó, trừ tôi là sĩ quan dự bị, đều
là quân nhân chuyên nghiệp, và trong thời gian đầu tôi không được nhận
bất cứ nhiệm vụ cụ thể nào. Tôi phục vụ đại loại như một sĩ quan phụ tá
cho khẩu đội trưởng. Vào thời gian đó các sĩ quan cấp thấp trong quân đội
có trình độ học vấn không cao. Thậm chí hiếm có người học hết trung học.
Họ chủ yếu là những người đã phục vụ ở cấp thấp trong nhiều năm, được
huấn luyện trực tiếp hay gián tiếp về tác xạ trong những trường lớp đào tạo
khác nhau. Nhưng họ luôn thuộc làu quân lệnh và kỷ luật quân sự. Nói
chung họ là những người dễ mến, hầu hết đeo lon thiếu úy. Khi thấy tôi có
hai khối vuông trên cổ áo (trung uý) nhưng không tỏ vẻ kênh kiệu, họ liền
chấp nhận tôi vào cái gia đình chung ấy. Khẩu đội trưởng cũng cùng xuất
thân như họ, nhưng đã có trên vai ba khối vuông (thượng uý). Nhằm làm
cho mình trông giống chỉ huy hơn, anh ta tự tạo ra một bề ngoài khác biệt
với mọi người. Gương mặt anh ta dài như mặt ngựa, bị bệnh đậu mùa hủy
hoại và luôn tỏ vẻ lạnh lùng. Anh ta sợ bất cứ biểu hiện nào của sự thân
thiện vì anh ta cho rằng điều đấy dẫn tới vô kỷ luật. Anh ta cư xử với tôi dè
dặt cảnh giác, như thể thấy trong tôi một cái gì xa lạ, một người có học
thức. Chúng tôi cũng gặp chủ nhiệm pháo binh trung đoàn, chịu trách
nhiệm về các khẩu đội pháo và súng cối. Ông ta đối xử với tôi có thiện chí
hơn. Chúng tôi được nhận những khẩu pháo 76 mm nhưng là loại nòng
ngắn, kiểu 1927, được kéo bởi hai đôi ngựa. Chúng tôi cũng được cấp ngựa
cưỡi. Tôi được nhận một con ngựa cao lớn, lông xám có tên là Doll. Chúng
tôi bắt đầu tổ chức thành các trung đội, triển khai ngoài cánh đồng, tập bắn
đạn thật, huấn luyện cho binh lính. Trung đoàn trưởng luôn giục giã chúng
tôi gấp rút hoàn tất công việc huấn luyện nhưng tới khi chúng tôi nhận lệnh
hành quân, công tác huấn luyện vẫn chưa xong. Mệnh lệnh tương tự như
sau : “Lập đội hình hành quân ! Trung đội chỉ huy dẫn đầu! Bước!” Và
chúng tôi xuất phát. Đi đâu? Tại sao? Có lẽ chỉ cấp trên mới biết. Hay thậm
chí chính họ cũng không được biết? Mau chóng chúng tôi nhận ra mình
đang được đưa về phía tây, hướng biên giới Ba Lan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.