KÝ ỨC CHIẾN TRANH - Trang 291

cứ quyền lợi nào. Trong khi tù binh các quốc gia khác được Hội Chữ thập
Đỏ bảo vệ, được nhận thực phẩm từ nhà gửi sang và thậm chí được báo tin
về gia đình, thì những công dân Xô viết bị bắt chỉ được coi là những nô lệ.
Bọn Đức có thể làm bất cứ điều gì đối với chúng tôi mà không ai có thể
đứng ra bảo vệ chúng tôi. Sau những lời đó, tên tuyên truyền viên đưa ra
kết luận rằng cách duy nhất để giảm bớt tình trạng nô lệ đó là gia nhập
ROA. Sử dụng một lượng lớn tù binh Xô viết cho lao động cưỡng bức, bọn
trùm sỏ nước Đức cũng bắt đầu tiến hành tẩy não họ. Chúng cho in những
tờ báo dành riêng cho tù binh viết bằng tiếng Nga, Ukraina và nhiều thứ
tiếng các dân tộc khác thuộc Liên bang Xô viết. Tôi thậm chí còn được thấy
một tờ báo in bằng tiếng Kalmyk. Dù tờ báo tiếng Nga ấy (tôi đã quên mất
tên của nó) in bằng giấy tốt và thiết kế khá đẹp, nội dung tuyên truyền
chống Xô viết bên trong thật bẩn thỉu và báng bổ. Tác giả những tờ báo ấy
gồm những tên Bạch vệ di tản, những tên phản bội mới đầu hàng, tất cả
những loại tự xưng là dân tộc chủ nghĩa và “trí thức”. Chúng tán dương văn
hóa Đức, ca ngợi những chiến thắng của nước Đức, kêu gọi chúng tôi gia
nhập ROA và chỉ trích mọi điều liên quan tới chính quyền Xô viết. Chúng
tôi thường vẫn rất tôn trọng và tin tưởng những gì được in trên giấy, nhưng
những dòng chữ in trong tờ báo ấy thật gây sốc bởi lời lẽ chống Xô viết, bài
Do Thái, thái độ thô lỗ, khiếm nhã và những lời nói dối trắng trợn của nó.
Những tên bồi bút đó có bao giờ nghĩ tới số phận đất nước chúng ta trong
trường hợp nước Đức chiến thắng không? Trong các bài viết của chúng chỉ
có vài đoạn đề cập mơ hồ về nước Nga “gia nhập cộng đồng các quốc gia
Châu Âu dưới sự lãnh đạo của Đức quốc”. Chúng không viết về sự thật
rằng đất nước ta sẽ có thể trở thành một thuộc địa cho bọn Đức khai thác
bóc lột. Tờ báo cố gắng ca ngợi rằng phần chiến quả của nước Đức chỉ là
giúp nước Nga thoát khỏi “nền độc tài của chủ nghĩa cộng sản”. Làm thế
nào có người ngây thơ nhẹ dạ đi tin vào cái luận điệu ấy? Khi chúng tôi
được nhận những tờ báo ấy, tên hạ sĩ thường nghiên cứu kỹ chúng thật lâu.
Có một lần tờ báo được chuyển tới đúng dịp tên hạ sĩ đi vắng và bọn lính
không dám phát chúng cho chúng tôi mà không có sự đồng ý của hắn. Tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.