KÝ ỨC CHIẾN TRANH - Trang 326

"Nhưng tớ đâu có chạy trốn, tớ bị tàu bỏ lại phía sau, và tự mình đi tới gặp
chỉ huy. Và sau đó tớ lại trở thành kẻ đi lạc lần nữa.”

Tôi kể cho anh ta rằng mình là một tài xế. Anh ta nói:

"Cậu có muốn đi tới chỗ tuyển quân với tớ không?”

"Được thôi,” tôi bảo.

Thế là chúng tôi cùng tới chỉ huy sở, và họ đưa chúng tôi tới nơi tuyển
quân. Đột nhiên hắn biến mất lúc giữa ban ngày. Mất tăm! “Những người
tuyển dụng” tới vào buổi sáng, yêu cầu tìm một lái xe. Tôi tới và nhận ra là
mình không còn cái bằng lái xe. Thằng lái tăng kia đã ăn cắp bằng lái của
tôi! Tôi nói: “Tôi không có bằng lái.” Họ trả lời rằng nếu tôi không có bằng
lái thì họ chẳng thể làm được gì. Tôi bắt đầu viết ra rằng tôi có thể làm thợ
sửa máy xe, thợ hàn, thợ mộc. Rồi một người tuyển dụng tới để chọn người
đi Chkalovsk, thành phố ở gần Maskva, vào trường dạy thợ may và thợ
đóng giày:

"Tôi là thợ may.”

"Anh có thể làm được gì?”

"Tôi có thể làm bất cứ việc gì.”

Họ gửi tôi tới Chkalovsk. Ở đó có một hội đồng tuyển chọn kiểm tra xem
anh có thể làm được những gì. Một thợ may mang quân hàm cấp tướng
ngồi đó và yêu cầu anh xỏ chỉ vào kim, khâu, vá.

Tôi lập tức đi tới một cửa hàng và nói với đám thợ may ở đó: “Các anh, tôi
muốn họ chọn lấy tôi vào đây. Hãy chỉ cho tôi cách khâu và luồn chỉ vào
kim.” Thế là họ chỉ tôi cách xỏ ngón tay vào đê khâu, cách luồn chỉ. Tôi
học những động tác cơ bản và vượt qua đợt kiểm tra. Sau đó tôi tới gần vị
tướng và nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.