KÝ ỨC CHIẾN TRANH - Trang 443

Thường thì một cuộc pháo kích và súng máy qua lại dữ dội kéo dài sẽ cắt
đứt những cuộc “trao đổi ý kiến” như thế.

Tuần thứ hai của tháng Tám 1943, pháo đội chúng tôi nhận được một lượng
đạn lớn. Những đơn vị bộ binh mới tới đóng gần chỗ chúng tôi. Một pháo
đội pháo cấp trung đoàn loại ZIS-3 76,2 mm được chuyển tới và lập vị trí
phía trái chúng tôi. Chúng tôi nhận lệnh chuẩn bị bắn vào mọi mục tiêu đã
phát hiện ra sau mấy tháng trời án binh bất động. Chúng tôi khai hỏa từ vị
trí đặt súng chính: đã đến lượt mình rồi! Chúng tôi bắn nhanh hết khả năng
cho phép. Toàn pháo đội nã vào dãy chiến hào đầu tiên của quân Đức và
hậu phương của chúng ở bên kia sông Seim.

Nhưng tôi hơi lúng túng khi thấy chỉ có pháo đội mình bắn vào bọn Đức,
không phải là cả toàn trung đoàn. Bọn Đức đã xây dựng tuyến phòng thủ
trong hơn ba tháng trời, cần một trận pháo kích và oanh tạc ồ ạt của tất cả
các đơn vị trong tay để phá hủy chúng. Sau khi bắn vào vị trí đặt vũ khí
nặng của bọn Đức, chúng tôi được lệnh nã đạn vạo hậu phương địch. Kế đó
đám bộ binh mở cuộc tấn công. Nòng các khẩu cối của chúng tôi đỏ rực vì
bắn nhanh. Nhưng mặc cho có cuộc pháo kích dữ dội đó, tuyến phòng ngự
quân Đức vẫn nguyên vẹn và bộ binh chịu thiệt hại nặng nề khi vượt sông.
Từng đám lính bị thương đi ngang vị trí chúng tôi, trên đường về hậu
phương. Họ cho hay rằng sông Seim đỏ ngầu vì máu. Vụ tàn sát đó kéo dài
suốt tới chiều. Tôi choáng váng vì quyết định của đám chỉ huy: tại sao họ
lại chấp nhận một cuộc tấn công vô ích và tốn máu như vậy? Mãi sau này
tôi đọc thấy rằng toàn bộ chiến dịch đó chỉ là một đòn nghi binh.

Nhiệm vụ pháo kích kết thúc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.