KÝ ỨC CHIẾN TRANH - Trang 494

Điều diệu kỳ của thiên nhiên

Chiều ngày 27 tháng Giêng 1944, thư ký của pháo đội đi tìm tôi và cho hay
rằng tôi phải tới báo cáo ban chỉ huy trung đoàn ngay lập tức. Anh ta không
biết tại sao họ lại muốn gặp tôi. Người đánh xe đưa tôi một con ngựa đã
thắng yên và chúng tôi phóng đi. Sĩ quan trực đang đứng chờ khi tôi vừa
tới, lập tức đưa tôi tới gặp chính ủy trung đoàn, Thiếu tá Cận vệ Vydajko.

Thiếu tá rất quen thuộc với mọi người: anh ấy rất cởi mở, giản dị và quan
tâm tới mọi người. Anh bảo tôi ngồi xuống và giải thích tại sao tôi được gọi
đến. Toàn thể Sư đoàn Kỵ binh Cận vệ số 5 sẽ được tập hợp cho cuộc mít
tinh ngày mai. Cuộc mít tinh được tổ chức nhân sự kiện đập tan hoàn toàn
vòng vây của quân Đức quanh Leningrad: dường như tôi là người duy nhất
đến từ thành phố này trong toàn sư đoàn!

Ngày hôm sau, 28 tháng Giêng, tất cả các trung đoàn của sư đoàn đứng đều
trong đội hình duyệt binh trên một cánh đồng rộng. Ngay sau bài diễn văn
của chính ủy sư đoàn, bục diễn được nhường qua cho tôi. Tôi kể về cuộc
phong tỏa. Tôi kể về nhân dân anh hùng của thành Leningrad, những người
đã chết vì lạnh, đói, vì bom đạn quân Đức, nhưng kiên quyết không đầu
hàng. Tôi kể về chuyện những công dân thành phố đã xây dựng tuyến
phòng thủ như thế nào, đã ném những quả bom cháy từ mái nhà xuống ra
sao, đã làm việc suốt ngày tại xưởng máy và xí nghiệp như thế nào. Cuối
bài phát biểu tôi khích lệ tất cả những chiến sĩ Cận vệ trả thù cho những
người đã chết trong vòng vây Leningrad. Cuộc mít tinh kết thúc với một
tiếng hô “Hurrah!” lớn, ca ngợi Hồng quân và Đảng ta vinh quang. Dàn
nhạc của sư đoàn chơi bản quốc ca Liên Xô. Các trung đoàn diễu hành về
trại với lá cờ tung bay, đi cùng hàng chuỗi những bản hành khúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.