KÝ ỨC CHIẾN TRANH - Trang 513

Giờ thì chúng tôi phải đi lên trước càng nhanh càng tốt, không cho bọn Đức
thời gian lập tuyến phòng thủ. Trong một cuộc chạy đua điên cuồng, đi
khoảng 110 km trong hai mươi tám giờ, lữ đoàn kỵ binh chúng tôi đã bắt
tay được với các đơn vị khác để chiếm Borisov, chiếm được lòng tin của bộ
tổng tham mưu, thể hiện trong một mệnh lệnh toàn thể.

Một chút quà nữa cho chúng mày, lũ khốn khiếp!

Ngày 28 tháng Sáu, lực lượng hỗn hợp kỵ binh và cơ giới của chúng tôi đã
giải phóng Vilejko, cắt đứt tuyến đường sắt Vilnius-Minsk.

Giờ đây tôi đi cùng với Khẩu đội 4, do Trung sĩ Cận vệ Petrenko chỉ huy,
khẩu đội này được phối thuộc với kỵ đội đi tiên phong. Chúng tôi đi nhiều
cây số qua những cánh đồng, cố gắng bắt kịp kỵ đội, nhưng nhóm dẫn đầu
đã quành một cua rất gấp và phi nước kiệu vào một cánh rừng có thể thấy
từ xa xa phía nam. Chúng tôi còn tụt lại phía sau khoảng 300 m.

Khi cua vòng để đi theo kỵ đội, tôi phát hiện một đoàn vận tải lớn cách đó
khoảng 500 m, di chuyển về phía hậu phương chúng tôi, song song với con
đường. Trông thật đáng ngờ, do đó tôi liền nhấc ống nhòm lên. Tôi thấy rất
rõ ràng đám lính Đức đi trong đội hình, nhưng hiển nhiên chúng đã nhầm
chúng tôi là lính bạn và đang thanh thản di chuyển. Tôi quyết định nã đạn,
nhằm không cho chúng cơ hội nào có thể tiến công bất ngờ vào hậu quân
chúng tôi. Đồng thời, tôi cho một kỵ sĩ chạy tới chỗ chỉ huy kỵ đội để báo
về quyết định của tôi: “Chuẩn bị chiến đấu! Bọn Đức ở phía trái! Nhắm vào
đội hình Đức, đạn mảnh, thước ngắm 10, một phát, bắn!” “Đã bắn!” Khẩu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.