KÝ ỨC CHIẾN TRANH - Trang 551

nơi đạn pháo cối nổ lung tung khắp nơi, và không có chỗ ẩn nấp, vì thế cô
chạy qua chỗ chúng tôi. Chúng tôi trấn tĩnh cô gái, cho cô chút thức ăn và
chuyển cô về hậu phương trung đoàn.

Mùa thu càng lúc càng lạnh hơn. Cuối cùng, mùa đông đã tới xứ Ba Lan.
Sau nhiều cuộc hành quân nối tiếp tại vùng Bialystok, chúng tôi dừng lại tại
một ngôi làng yên tĩnh và ấm cúng có ngôi nhà thờ nho nhỏ. Chiến tuyến
còn cách xa nơi chúng tôi. Thậm chí chúng tôi không nghe thấy cả tiếng
pháo bắn. Bọn Đức đã không rút qua làng này nên không căn nhà nào bị hư
hại hay đổ nát. Tôi cùng anh em dưới quyền vào ở trong một căn nhà xinh
xắn và sạch sẽ. Bà chủ nhà sống cùng với cô con gái trẻ măng và bà mẹ già.
Đám phụ nữ đón tiếp tôi rất nồng hậu: Zosia, cô gái nông dân xinh đẹp và
khỏe mạnh, cho phép tôi ngủ trên giường cô, còn bản thân cô thì ngủ trên
cái ghế sofa gỗ. Thật tuyệt khi được ngủ trên chiếc giường sạch sẽ, ấm áp
và mềm mại sau khi phải sống ngoài trời và hành quân liên tục ban đêm.

Tiếng Ba Lan có phần nào gần với tiếng Ukraina, và sau vài lần thử chúng
tôi đã có thể nói chuyện với dân địa phương khá thoải mái. Bạn của Zosia,
một cô gái hàng xóm gầy gò, ít nói và hay e thẹn, thường xuyên tới thăm
ngôi nhà tôi ở. Cô ấy luôn tìm ra một lý do để đến thăm – hoặc là hỏi xin
diêm, muối, hay chỉ cần chuyển một tin tức cho bà chủ nhà cô ở. Mỗi khi
tới thăm nhà, cô cứ nhìn tôi mà cười tủm tỉm. Tôi thích cô ngay từ cái nhìn
đầu tiên và dùng tất cả thời gian rỗi để tới nhà cô, khiến Zosia phát ghen
lên.

Tôi nhớ có hai sự kiện đáng kể xảy ra trong thời gian nghỉ chân: việc tôi
được thăng chức trung úy Cận vệ và một Lễ Giáng sinh Ba Lan. Pháo đội
trưởng của tôi, Thượng uý Cận vệ Agafonov, một hôm đến nhà và tuyên bố
với bà chủ nhà cùng mọi người xung quanh: “Các bạn có thể chúc mừng vị

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.