KÝ ỨC CHIẾN TRANH - Trang 622

sát địa phương, thậm chí họ đối xử tốt với tôi ! Không có quân Đức đóng
trong làng, mặc dù thỉnh thoảng chúng hành quân qua. Mỗi khi đó tôi cố
gắng để không phải nhìn chúng. Chân tôi đã dần đỡ hơn.

Tháng 10-1943, sau khi vùng này được giải phóng, một lần nữa tôi gia
nhập quân đội. Uỷ ban quân sự sau khi xem xét vết thương của tôi đã loại
tôi khỏi quân chính quy, gửi tôi tới một khoá học lái xe và sau đó làm trung
đội phó trung đội huấn luyện của trung đoàn xe tải số 12. Nhiệm vụ của tôi
không chỉ là huấn luyện mà còn cả chở hàng ra mặt trận. chúng tôi được coi
là một đơn vị phụ trợ, mặc dù với những thùng đạn dược và thuốc nổ thì
cũng không gặp nguy hiểm ít hơn nếu người ta xem xét những lần chúng
tôi phải chở chúng tới sát mặt trận dưới hoả lực pháo binh và không quân
Đức.

Phi công Đức rất cẩn thận. Khi chúng phát hiện ra điều gì khả nghi, chúng
lượn vòng bên trên và xem xét mục tiêu. chúng có thể bay qua đầu chúng
tôi, biến mất vào khoảng không rồi sau đó trở lại. Tôi có thị giác rất tốt, có
thể thấy chúng từ xe nên trung đoàn trưởng thường xuyên mang tôi đi cùng.
Nếu tình hình không ổn, chúng tôi sẽ nhanh chóng dừng xe và bố trí sao
cho trông chúng như là đã bị bỏ lại. Chúng tôi vứt vài thứ xung quanh đó
rồi ẩn mình ở chỗ nào có thể... Dù thế nào, máy bay Đức cũng sẽ lượn vài
vòng rồi trở lại, đôi khi chúng dùng pháo hoặc súng máy bắn một loạt.

Theo cách đó, khi chở hàng cho đơn vị tiền tiêu của phương diện quân
Ukraina số 2, tôi đã tham gia chiến dịch Kishenev và sau đó là chiến dịch
Budapest. Đặc biệt khó khăn là chiến dịch đánh chiếm Budapest. Ở đây
phải vận chuyển đạn dược thẳng tới các đơn vị tiền tuyến, dưới làn hoả lực
dữ dội. Người ta không tặng huân chương cho chúng tôi vì chúng tôi chỉ là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.