KÝ ỨC CHIẾN TRANH - Trang 624

về trộm cắp và bạo lực, gồm cả những trường hợp tồi tệ, chúng tôi phải "tái
giáo dục" họ bằng cách mà họ hiểu rõ nhất. Sau khi được "tái giáo dục", tôi
không còn nghe thấy trường hợp phạm tội nào nữa trong trung đội.

Chúng tôi không hay va chạm với những đơn vị khác. Chỉ trong một lần
kiểm tra tôi được thông báo là một người lính của tôi đã bị nện nhừ tử. Sau
khi hỏi tôi biết rằng anh ta đứng về phía mấy người Romania bị quấy rầy
bởi những thủy thủ của Hải đoàn Danube chúng ta. Đương nhiên, những
thủy thủ đó say rượu. Tập trung một nhóm bạn bè, đồng đội cùng với người
lính bị hành hung, chúng tôi đi tìm đám thủy thủ. Chúng tôi thấy họ trong
một nhà hàng. Chúng tôi đã nói chuyện một cách nóng nảy. Dĩ nhiên, họ có
cả một vốn từ vựng của thủy thủ để đáp lại. Bất ngờ một trong bọn họ rút ra
một khẩu súng lục. Một đồng đội của tôi cố gắng tước vũ khí của tay thủy
thủ đó, còn tôi và một đồng đội khác lao tới giúp anh ấy. Bạn tôi bị bắn vào
tay còn tay thủy thủ bị thương vào chân. Cánh thủy thủ trở nên tỉnh táo hơn
ngay lập tức, họ đưa người bị thương biến mất về chỗ của mình với sự đe
doạ. Sau đó chúng tôi được biết họ đã đem sự đe doạ tới những người
Romania ở vụ xung đột đầu tiên. Họ bắn vào cửa sổ trong đêm. May thay,
cửa sổ rất chắc nên không ai trong nhà bị thương. Cả gia đình chạy xuống
và thấy trần nhà bị đạn bắn thủng. Gia đình người Romania đã rời khỏi
vùng để tránh những phiền phức khác. Chuyện như thế đó.

Tôi còn nhớ có lần lái xe quanh Budapest và thấy những mảnh xác của một
máy bay Đức bị bắn hạ nhô ra từ tầng trên một ngôi nhà.

Chụp ảnh cùng những đồng đội (tôi thứ hai tính từ trái sang). Rumania,
1945.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.