KÝ ỨC CHIẾN TRANH - Trang 647

Chúng ta cứ đập vỡ cửa kính và lấy đi thôi!” Nhưng nào ai dám làm thế.
Nếu họ thực sự làm điều họ đã dọa, họ sẽ bị xử bắn ngay lập tức.

Thức ăn trên bàn ăn của chúng tôi ngày càng trở nên tệ hơn. Chúng tôi chỉ
có 75 gram bánh mì cho mỗi bữa sáng và bữa tối, đôi lúc có thêm một mẩu
phômai hay cá nhỏ, và trà với đường. Vào bữa chính chúng tôi nhận được
một đĩa xúp loãng và 200 gram bánh mì. Đôi khi có thêm một nồi súp đậu.
Tôi không thể ngờ rằng món súp đậu đó có thể ngon như vậy. Tôi đã rất
yếu, rất chật vật tôi mới leo được lên thang gác.

Những trận đánh ác liệt tiếp tục diễn ra gần Matskva. Tôi gửi một lá đơn
xin được chuyển tới một đơn vị ngoài mặt trận lên sư đoàn trưởng của
mình. Ông ta không chấp nhận và xua tôi đi. Quân ta đã phải rút khỏi
Stalino (Donetsk, thành phố ở miền Nam Ukraine – ND). Năm mươi ngàn
tên Đức bị giết tại đấy. Mọi người nói, ‘chúng ta đã giết được hàng ngàn
tên, thế nhưng chúng vẫn đang tiến công’. Khắp nơi mọi người đều nói về
chuyện thực phẩm.

Ngày 7 tháng Mười Một

Hôm nay là lễ kỷ niệm Cách Mạng Tháng Mười. Hôm qua, nhân ngày lễ,
chúng tôi được cấp mỗi người nửa lít rượu vang. Chúng tôi uống rượu giữa
một trong những đợt báo động không kích. Hôm nay ở đây có một cuộc
“diễu hành”. Chúng tôi diễu quanh Đại học Bách Khoa. Binh lính hỏi xin
kẹo, hệt như lũ trẻ nhỏ. Vẫn chưa có tin tức từ cha tôi trong một thời gian
dài. Tôi rất lo không biết hiện cha như thế nào.

Tôi phải trực tại nhà bếp và làm thân với người đầu bếp. Tới đêm thì tình
bạn giữa chúng tôi đã trở nên thắm thiết. Ngày hôm sau anh tôi tới thăm và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.