KÝ ỨC ĐEN - Trang 154

“Nhưng chúng tôi... chúng tôi có thể tới chỗ của ngài ấy không?” - Dolly

hỏi.

“Có lẽ có” - Arc đáp. - “Mọi người sẽ không phiền khi phải đi thêm chứ?”

“À” - Dolly nói, liếc nhìn Lulu. - “Còn tùy vào...”

“Không phiền chút nào đâu” - Kitty ngắt lời. - “Chúng tôi sẽ đi tới bất cứ

chỗ nào đại tướng muốn chúng tôi tới. Chúng tôi sẽ làm mọi việc cần làm.
Đúng không, bé con?”

Lulu mất một hồi mới nhận thức được từ “bé con” hạ thấp đó dành cho

mình. Đó là lần đầu tiên Kitty nói trực tiếp với con bé. Lulu liếc nhìn nữ
diễn viên, rồi mỉm cười.

“Đúng” - nó nói.

Theo dự tính họ sẽ tới một địa điểm mới vào sáng hôm sau. Tối đó, Arc

đề nghị đưa họ vào thành phố chơi, nhưng Kitty từ chối. “Tôi sẽ bỏ qua tour
hoành tráng đó” - cô nói khi họ ổn định nơi ở trong một căn hộ hai phòng
ngủ mở ra một hồ bơi riêng. “Tôi muốn thưởng ngoạn những chỗ này hơn.
Người ta đã từng luôn đưa tôi tới những chỗ như thế này.” - Cô khẽ cười cay
đắng.

“Đừng có làm quá đấy” - Dolly nói, để ý thấy Kitty đang đi tới bên quầy

rượu.

Kitty quay lại, nheo mắt. “Này. Lúc ở ngoài kia tôi thế nào? Đã có lời

phàn nàn nào chưa?”

“Cô đã rất tuyệt” - Dolly nói. Rồi hạ thấp giọng để Lulu không nghe thấy,

cô nói thêm - “Chỉ có điều đừng quên chúng ta đang đối phó với ai.”

“Nhưng tôi lại muốn quên” - Kitty nói, rót cho mình một ly gin và tonic. -

“Tôi cố gắng quên đi. Tôi muốn được giống như Lulu, ngây thơ.” Cô nâng
cốc lên với Dolly rồi nhấp một ngụm.

Dolly và Lulu cùng đi với Arc trên chiếc Jaguar màu chì của anh ta, một

người lái xe đang lao vun vút xuống dốc dọc theo những con đường bé xíu,
khiến khách bộ hành phải vội vã áp sát vào tường và phóng nhanh vào cổng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.