KÝ ỨC ĐEN - Trang 156

“Đại tướng rất hay đi lại giữa nhân dân” - Arc nói. - “Ngài muốn mọi

người cảm nhận được lòng nhân từ của ngài, chứng kiến nó. Tất nhiên, ngài
phải hết sức cẩn thận khi làm thế.”

“Vì kẻ thù của ngài ấy.”

Arc gật đầu. “Không may là đại tướng có rất nhiều kẻ thù. Ví dụ như hôm

nay, có những lời đe dọa gửi tới nhà ngài ấy, vì thế ngài cần phải đổi chỗ ở.
Ngài làm vậy thường xuyên, như cô biết đó.”

Dolly gật đầu. Những lời đe dọa gửi tới nhà ngài ấy.

Arc mỉm cười. “Kẻ thù của đại tướng tin rằng ngài ấy đang ở đây, nhưng

ngài ấy đã ở rất xa.”

Dolly liếc nhìn Lulu. Quả khế đã để lại một vòng tròn sáng bóng xung

quanh miệng con bé. “Nhưng... chúng ta đang ở đây” - cô nói.

“Phải” - Arc nói. - “Chỉ có chúng ta.”

Đêm đó Dolly hầu như thức trắng, nghe tiếng chim gù, tiếng sột soạt và

tiếng quàng quạc như bắt chước tiếng của những kẻ ám sát rình mò khắp
khu vực đó để tìm kiếm đại tướng và kẻ đồng lõa của hắn: chính là cô, nói
theo cách khác. Cô đã trở thành mục tiêu với tư cách là phụ tá và cộng sự
của Tướng B., thành kẻ gây ra nỗi hoang mang lo sợ cho những ai dưới ách
thống trị của ngài.

Sao mọi chuyện lại ra thế này? Bình thường thì Dolly trở lại khoảnh khắc

khi những chiếc khay nhựa đầu tiên oằn xuống và cuộc đời mà cô đã tận
hưởng bao nhiêu năm đổ sạch. Nhưng đêm nay, chẳng giống bao đêm khi
Dolly trôi tuột xuống con dốc ký ức đó, Lulu nằm ngang so với cô trên chiếc
giường khổng lồ, say giấc trong chiếc áo ngủ xếp nếp, đầu gối của con bé
rúc vào dưới cô. Dolly cảm nhận thấy hơi ấm của cơ thể con gái, đứa trẻ cô
có ở tuổi trung niên, mang thai ngoài ý muốn sau một lần bù khú với một
khách hàng là ngôi sao điện ảnh. Lulu tin rằng cha con bé đã chết; Dolly cho
con bé xem ảnh một người bạn trai cũ của cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.