KÝ ỨC ĐEN - Trang 166

chủ ở nước ông ta. Thời điểm ấy Dolly và Lulu đã rời khỏi thành phố,
nhưng một đêm họ lái xe tới Manhattan để gặp Arc trong một quán ăn. Anh
ta mặc một bộ vest đen và đeo cà vạt màu đỏ rượu tiệp màu với thứ rượu
vang hảo hạng mà anh ta rót cho mình và cho Dolly. Dường như anh ta vui
thích khi được kể lại câu chuyện, như thể anh ta đã đặc biệt ghi nhớ từng chi
tiết để kể cho cô: ba hay bốn ngày sau khi cô và Lulu rời khỏi khu đồn trú
của đại tướng, các tay nhiếp ảnh bắt đầu xuất hiện, thoạt đầu là một hay hai
người bị đám lính lôi ra từ trong rừng và tống giam, sau đó thì nhiều hơn,
nhiều tới nỗi không bắt được, thậm chí không đếm xuể - họ lẩn trốn đại tài,
cuộn mình lại như những con khỉ trên cây, vùi mình trong các hố nông, ngụy
trang trong lùm cây. Những kẻ ám sát không bao giờ đoán trúng được chỗ ở
của đại tướng, nhưng đám nhiếp ảnh thì đoán ra dễ dàng: rất nhiều thợ ảnh
ùa qua các biên giới mà không có visa, cuộn mình trong các giỏ đồ và thùng
rượu vang, quấn trong thảm, nằm ở thùng phía sau xe tải xóc nảy trên những
con đường gập ghềnh và cuối cùng bị bủa vây giữa vùng đất biệt lập của đại
tướng rồi chẳng dám rời đi nữa.

Mất mười ngày mới thuyết phục được đại tướng rằng ông ta chẳng còn

lựa chọn nào khác ngoài đối mặt với những kẻ soi mói ông ta. Ông ta mặc
vào bộ quân phục có gắn huân chương và quân hàm, đội chiếc mũ xanh lên
đầu, nắm cánh tay của Kitty, và bước ra giữa rừng máy ảnh đang chờ sẵn
ông ta. Dolly nhớ đại tướng trông rất bối rối trong những bức ảnh đó, như
em bé sơ sinh trong cái mũ xanh mềm mại, không biết chắc phải bắt đầu ra
sao. Bên cạnh ông ta, Kitty mỉm cười, mặc một chiếc đầm đen khá ôm mà
hẳn là Arc đã cất công kiếm về, thế nên về cơ bản nó thế này: bình thường
và thân mật, đơn giản nhưng rất quyến rũ, kiểu váy mà phụ nữ mặc ở nơi
riêng tư, với người tình của mình. Đôi mắt cô ta rất khó đoán, nhưng mỗi lần
Dolly nhìn vào đôi mắt ấy, xoa xoa ánh nhìn ám ảnh ấy trên tấm giấy báo, cô
lại nghe thấy tiếng Kitty cười giòn bên tai.

“Cô đã xem bộ phim mới của cô Jackson chưa?” - Arc hỏi. - “Tôi nghĩ đó

là tác phẩm hay nhất của cô ấy từ xưa tới nay.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.