KÝ ỨC ĐEN - Trang 22

“Thế sau đó thì sao? Sau khi tắm xong. Hay trong lần cô gặp anh ta sau

đó.”

“Tắm xong anh ấy mặc quần vào rồi đi. Từ đấy tôi chưa nói chuyện lại

với anh ấy.”

Hai người im lặng hồi lâu, trong lúc ấy Sasha cảm thấy rõ ràng Coz ở phía

sau cô, chờ đợi. Cô rất muốn làm hài lòng ông, muốn nói gì đó như Đó là
một bước ngoặt; giờ mọi thứ có vẻ đã khác
, hoặc Tôi đã gọi cho Lizzie và
cuối cùng chúng tôi đã giảng hòa
, hoặc Tôi sẽ lại chơi đàn hạc hoặc đơn
giản chỉ là Tôi đang thay đổi Tôi đang thay đổi Tôi đang thay đổi: Tôi vừa
thay đổi!
Sự cứu chuộc, sự chuyển hóa - Chúa ơi cô muốn những điều ấy
làm sao. Từng ngày, từng phút. Ai mà chẳng muốn?

“Xin ông” - cô nói với Coz. - “Đừng hỏi tôi cảm thấy thế nào.”

“Được rồi” - ông nói khẽ.

Họ ngồi im lặng, khoảng im lặng lâu nhất từng có giữa họ. Sasha nhìn ô

kính cửa sổ, mưa đều đều hắt lên, ánh sáng lòa nhòa của chiều buông. Cô
nằm với cơ thể duỗi căng, bám lấy tràng kỷ, hình của cô trong căn phòng
này, bóng của cô trên cửa sổ và những bức tường, tiếng rì rầm mờ nhạt luôn
ở đó khi cô lắng tai nghe, và những phút này trong thời gian của Coz: một
lần nữa, rồi một lần nữa, rồi thêm một lần nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.