KÝ ỨC ĐEN - Trang 223

những bức tường gồ ghề xiêu vẹo, những thanh rào chắn xơ xác như vết
xước. Sau khi đi dọc một con đường hẹp tới điểm kết ngoắt ngoéo của nó,
hắn ra một con đường lớn trải dài một dãy những tòa nhà rầu rĩ, các tầng trệt
đều đập ra để biến thành những cửa hàng quần áo và giày dép rẻ tiền. Một
thoáng nhận biết vụt qua Ted. Hắn chậm rãi đi theo con phố đó, hết nhìn trái
lại nhìn phải, cho tới khi hắn thấy cái mặt cười vàng ruộm đặt trên một
palimxet

[15]

toàn hình gươm và thập tự.

Hắn đẩy cánh cửa nhỏ hình chữ nhật mở ra một lối vào rộng, có mái vòm,

nguyên thủy được xây để đón ngựa kéo, rồi hắn đi theo một hành lang vào
một cái sân lát đá vẫn còn hơi ấm từ ánh nắng vừa tàn. Nơi này mang mùi
dưa ủng. Một bà già chân vòng kiềng đi tất xanh dài tới đầu gối phía dưới
váy tập tễnh đi về phía hắn, đầu bà quấn khăn.

“Sasha” - Ted nói với đôi mắt mờ nhòe nhoẹt của hắn. - “Người Mỹ.

Capelli rossi.” Hắn vấp ở chữ r nên thử lại. “Rossi” - hắn nói, lần này uốn
lưỡi. - “Capelli rossi.” Và hắn hận ra ngay khi nói thành lời đặc điểm đó là
nó không còn đúng nữa.

“Không, không” - bà già lẩm bẩm. Khi bà ta bắt đầu loạng choạng quay

người, Ted đi theo, dúi tờ hai mươi đô vào bàn tay nhão của bà ta rồi hỏi lại,
lần này uốn chữ r trơn tru. Bà già tặc lưỡi, giật giật cằm, rồi tỏ vẻ như buồn
bã, ra hiệu cho Ted đi theo bà. Hắn đi theo, lòng đầy khinh bỉ khi bà ta dễ
mua như thế, khi giá đút lót cho bà ta rẻ mạt như thế. Dẫn tới một bên của
cửa trước là một dãy cầu thang rộng, những phiến đá cẩm thạch Naples sang
trọng vẫn còn lấp lánh qua lớp bụi bám dơ dáy. Bà già chầm chậm cất bước
trèo lên, tay nắm chặt lan can. Ted đi theo.

Tầng hai, như hắn đã dạy sinh viên đại học bao năm nay, là piano nobile,

nơi chủ nhân dinh thự khoe sự giàu sang của họ với khách khứa. Ngay cả
bây giờ, la liệt chim bồ câu trụi lông và bê bết bừa mứa phân chim, những
mái vòm cong cong ở nơi này soi mình xuống sân vẫn rất lộng lẫy. Thấy hắn
để ý, bà già nói. “Bellissima, eh? Ecco, guardate!

[16]

Và với niềm tự hào khi

thấy Ted say mê, bà ta mở bung cánh cửa vào một căn phòng rộng lờ mờ,
các bức tường đều lem nhem những vệt trông như nấm mốc. Bà già kéo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.