KÝ ỨC ĐEN - Trang 52

Lần này tôi cảm nhận được nhịp tim cậu, thế nên tôi vuốt tay trên lưng

cậu.

Jocelyn nói, Ai biết nữa?

Scotty, tất nhiên. Alice nữa, nhưng lúc sau chuyện này mới khiến chúng

tôi bực mình.

Tôi có họ hàng ở Los Angeles, thế nên Jocelyn gọi cho Lou từ căn hộ của

chúng tôi, ở đó cước phí không hiện lên hóa đơn điện thoại. Tôi vừa ra khỏi
ga trải giường in hoa của bố mẹ tôi thì nó bấm điện thoại bằng cái móng tay
dài đen nhánh. Tôi nghe tiếng một người đàn ông trả lời, và tôi giật bắn
người khi anh ta là thật, Jocelyn không thêu dệt về anh ta, dù tôi chưa bao
giờ tưởng tượng ra chuyện như thế. Nhưng anh ta không nói, Chào người
đẹp
. Anh ta nói, Anh đã bảo để anh gọi cho em mà.

Jocelyn nói, Xin lỗi, bằng giọng yếu ớt trống rỗng. Tôi chộp lấy điện

thoại rồi nói, Chào hỏi kiểu gì thế? Lou nói, Lạy Chúa tôi đang nói với ai thế
nhỉ? Và tôi bảo là Rhea. Rồi anh ta hạ giọng nói, Rất vui được gặp em,
Rhea. Nào, em chuyển máy cho Jocelyn được chứ?

Lần này nó kéo dây ra xa. Có vẻ như Lou nói là chủ yếu.

Sau vài phút, Jocelyn suỵt tôi, Cậu ra ngoài đi. Đi!

Tôi ra khỏi phòng ngủ của bố mẹ, đi vào bếp. Có một chậu dương xỉ treo

lủng lẳng từ trần xuống trên dây xích, những chiếc lá màu nâu be bé được
thả vào chậu rửa. Tấm mành mang họa tiết trái dứa. Hai đứa em trai tôi đang
ở bên ban công, ghép cành cây đậu cho bài tập khoa học của thằng út. Tôi ra
cùng bọn chúng, mặt trời chói mắt tôi. Tôi cố ép mình nhìn thẳng vào nó
như Scotty đã làm.

Một lát sau, Jocelyn ra. Niềm hạnh phúc bao phủ da dẻ tóc tai nó. Hỏi

xem tớ có bận tâm không, tôi nghĩ.

Hồi sau nó nói với tôi Lou đồng ý: anh ta sẽ tới buổi diễn của Dildos ở

Mab, và có thể anh ta sẽ cho chúng tôi hợp đồng thu âm. Đó không phải một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.