KÝ ỨC KHÔNG QUÊN - Trang 147

Sau này, tôi nói chuyện với một đại uý Việt Nam Cộng hoà, một người

đã nhiều lần đến các tỉnh phía Bắc từ sau khi kết thúc chiến tranh thế giới
thứ hai, anh ta bày tỏ sự kinh sợ trước các chính sách của quân đội Mỹ ở
vùng quân đoàn I trong khoảng một năm qua. Anh ta nói:

- Quân Mỹ đã huỷ diệt mọi thứ, nếu họ bị một phát súng ở một làng

bắn ra là họ sẽ tiêu diệt cả làng đó. Chúng tôi có cảm giác là lực lượng S-5
của Mỹ xây dựng một làng còn S-3 sẽ huỷ diệt làng đó*. Tôi giúp phân
phát gạo và vật liệu xây dựng cho một làng và ba ngày sau làng đó bị ném
bom triệt phá hoàn toàn. Họ ném bom những làng có cả gia đình anh em
binh sĩ chúng tôi đang sống. Một anh lính từ Sài Gòn trở về và thấy gia
đình của mình đã bị giết hết. Họ ném bom cả người giàu lẫn người nghèo.
Người giàu là kẻ thù của Việt Cộng. Chúng ta phải bảo vệ họ. Nhưng bây
giờ người giàu có hai kẻ thù; đó là

* S-5 là Phòng Dân sự, còn S-3 là Phòng tác chiến. (Chú thích của

người dịch)

Việt Cộng và những người Mỹ đã ném bom vào nhà cửa của họ.

Người Mỹ ném bom cả vào trụ sở dân vệ địa phương. Ai vẽ ra chính sách
mới này vậy? Người Mỹ không bao giờ tìm cách bảo vệ làng xóm. Chỉ cần
một Việt Cộng – một người thôi – với một khẩu súng máy cũng có thể vào
bất kỳ làng nào và dân chúng không thể làm gì đối với Việt Cộng đó. Dân
thì có thể làm được gì? Chẳng làm gì được. Người Việt Cộng đó bắn vào
quân Mỹ và thế là cả làng này bị ném bom.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.